Đường đi kinh thành rất xa, ếch tinh mang rất nhiều hành lý, rất cả đều đặt trong túi Càn Khôn.
Hắn đi tới một trấn lớn hơn Thiên Tỉnh thôn một chút, nghe nói có xe ngựa đi tới kinh thành, liền hóa nguyên hình trốn trong xe.
Ngồi trên xe không biết bao nhiêu ngày, ếch tinh nghe người bên ngoài nói, tới kinh thành rồi.
Biến thành hình người, hắn đi trên đường lớn, nhìn trái nhìn phải, cảm thấy kinh thành này chỗ nào cũng có thể chơi.
Hắn dùng đá biến thành bạc bỏ trong túi.
Ếch tinh men theo đường lên gò đất mua được một cây kẹo hồ lô, tay sờ sờ bên hông.
“A? Túi tiền của ta?” Ếch tinh choáng váng.
Một hán tử có gương mặt gian xảo nhìn thấy lập tức tiến tới, thân thiết nói với hắn: “Tiểu huynh đệ, lần đầu tới kinh thành sao?”
Ếch tinh mờ mịt gật đầu.
Người nọ nói tiếp: “Tiền trong túi a, ngươi nên cất kỹ một chút, bằng không trên đường đụng phải ai, nó có thể bay đến nơi khác đó!”
Ếch tinh há hốc mồm tỏ vẻ đã hiểu.
“Tiểu huynh đệ lên kinh là tìm người nương tựa?”
“Không, ta tìm người, ngươi có biết người tên là Giang Đại Ngưu không?”
Hán tử kia suy nghĩ nửa ngày, nửa ngày sau trả lời: “Hình như có nghe qua tên này, Giang Đại Ngưu là một nam tử cao to phải không?”
Ếch tinh lắc đầu: “Bảy năm rồi ta không gặp hắn.”
“Ta chỉ cho ngươi một nơi để tìm, chỗ ấy rất thuận tiện, Giang Đại Ngưu của ngươi hình như cũng từng tới đó.” Hán tử giữ chặt tay áo hắn, cười cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ech-ngoi-day-gieng/132572/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.