Tôi lại gần với 1 dáng vẻ thoải mái và tự nhiên.
– Chào em!
– Chào anh!
– Em dạo này thế nào??
– Em vẫn khỏe mà anh . Cũng đã lâu rồi kể từ khi…
– Anh biết! – tôi ngắt lời
Trông em bây giờ đã thay đổi nhiều kể từ khi 2 đứa quyết định chia tay vì nhiều lý do, em có cuộc sống của mình và tôi cũng vậy. Chúng tôi không hợp trong nhiều thứ nhưng sau tất cả những gì xảy ra đó, mỗi người vẫn trân trọng và quý mến nhau, 1 tình cảm đẹp…
Thoáng đưa mắt nhìn khuôn mặt đó, em cười với tôi, đôi má lúm đồng tiền vẫn lung linh khi được điểm chút nắng vàng, và càng óng ánh hơn khi qua 1 lớp phấn mỏng, vẻ đẹp đó toát lên 1 cách rạng rỡ, xinh tươi. Đôi môi em đỏ thắm, căng mọng như những đóa hồng trong sương sớm tinh mơ, chúng khẽ ấp ủ từng giọt nước nhỏ xíu, đậm hương, tràn trề sức sống.. Còn bờ vai kia giờ đã khác xa những gì trong kỷ niệm của tôi. Chúng chảy dài miên man bất tận mang theo sự mềm mại như thác nước Niagara hùng vĩ. 2 cánh tay làm tôi liên tưởng đến từng đợt sóng trắng xóa đổ xuống có khi nhanh, khi chậm, khi đầy kiêu hãnh như mẹ thiên nhiên mà lại uyển chuyển, nhịp nhàng như 1 dải lụa vắt ngang bầu trời.
Em vận 1 chiếc áo mỏng mà qua đó, tôi có thể nhìn thấy bầu ngực đã được nâng niu, uốn nắn bởi bra. Chúng cân đối chẳng khác gì đồi núi cao nguyên trập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ebolavior/2708037/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.