Chương trước
Chương sau
Sấm sét trong mắt người bình thường tốc độ thật sự rất nhanh, vừa lóe lên đã đến, giống như xảy ra đồng thời. Đối với mấy người Hoàng Mộc mà nói, tốc độ của sấm sét không đến mức thần thánh như vậy nhưng cũng không phải là chuyện có thể né tránh. Muốn ngăn chặn được nó phải phòng bị từ trước, Hoàng Mộc hiểu rõ điều này nên khi bay lên hắn đã điều khiển khiên chắn hướng về phía đám mây, bao phủ toàn bộ nhóm người.
Hàng trăm tia sét công kích tới, âm thanh như muốn chọc thủng màng nhĩ, ánh sáng xanh lè át cả ánh mắt trời, từ hang Khoai Môn có thể thấy rõ mồn một.
Đùng, đùng, đùng….
Những tia sét đánh lên khiên chắn của Hoàng Mộc, mới đầu có thể chống đỡ được, nhưng sau đó khiên chắn bắt đầu bị đốt cháy. Ngọn lửa lan tỏa ra khắp nơi, cộng thêm các tia sét khác vẫn đang đánh tới, khiên chắn lập tức bị hủy. Hoàng Mộc bị phản phệ tim đập thình thịch, đầu đau như búa bổ, toàn thân kinh mạch sắp nứt vỡ đến nơi. Điều này là do hắn điên cuồng rót linh lực để duy trì khiên chắn mới tạo ra hệ quả như vậy.
Đổng Kiếm và Lôi Viêm khi thấy khiên chắn sắp tan vỡ liền khống chế phi kiếm và cầu lửa bay ra chống đỡ.
Phi kiếm làm từ kim loại có lực hấp dẫn nhất định với sấm sét, từng tia sét đánh lên nó phát ra những tiếng leng keng thanh thúy. Như một con cá bơi trong bể lôi, phi kiếm ngạnh kháng từng tia sét, có điều tốc độ phi kiếm dù nhanh vẫn chưa thể bằng được sấm sét.
Hàng loạt tia sét vượt qua phi kiếm công kích nhóm người. Cầu lửa khổng lồ của Lôi Viêm đã che chắn phía trước, hắn không tách ra làm ba quả cầu như mọi khi mà dồn tất cả làm một, không khí xung quanh bị thiêu đốt vặn vẹo.
Lôi và Hỏa giao phong, nếu là tia sét bình thường của tự nhiên hẳn sẽ xuyên qua cầu lửa, những tia sét này có điểm khác nó vẫn xuyên qua cầu lửa nhưng khi đi ra liền công kích loạn xạ chứ không định hướng như trước.
Lôi Viêm lẩm bẩm:
-Hừ nếu biết trước có hiệu quả này ta đã ngưng tụ cầu lửa từ trước.
Bên này Minh Nguyệt thấy tình trạng của Hoàng Mộc không ổn liền nắm lấy tay hắn bay đi, đồng thời chỉ huy bầy đại bàng phát động lôi điện chống trả.
Bốn con đại bàng tập trung lôi điện phóng đến những đám mây trắng trên không. Khung cảnh rất hoành tráng, sấm sét đấu phi kiếm, sấm sét đấu hỏa cầu, sấm sét đấu lôi điện. Cả không gian bị nhuộm bởi sắc xanh của sét, sắc đỏ của lửa.
Cả nhóm vừa chống đỡ vừa rút lui, tốc độ phi hành rất nhanh chỉ phút chốc đã bay ra khỏi phạm vi của đầm lầy. Tưởng chừng như vậy sẽ thoát thì từng tảng mây trắng trên trời bỗng phát ra lực lượng điên cuồng, từng tia sét to như cây cột nhà bò lổm ngổm từ đám mây này đến đám mây khác rồi tụ họp một chỗ.
-Đoàng
Một tia sét khổng lồ như rễ cây đại thù, bò loằng ngoằng trong không khí, oanh kích tới cầu lửa của Lôi Viêm. Đúng vậy là cầu lửa của Lôi Viêm chứ không phải cả nhóm, chỉ là người đứng ngay sau cầu lửa là Lôi Viêm, mấy người khác cách đó một đoạn.
Tia sét khổng lồ va chạm cùng cầu lửa, nhiệt lượng chỗ đó tỏa ra lớn đến nỗi quần áo Lôi Viêm cách đó hàng chục mét cũng bị cháy xém. Trước con quái vật xanh lè đến từ bầu trời hắn vẫn kiên cường chống đỡ, hỏa cầu gặp được đối thủ càng bùng cháy giữ dội. Dòng sét xuyên qua cầu lửa bị đổi hướng đánh xuống mặt đất. Lập tức âm thanh bạo liệt vang cả không gian, cây rừng phía dưới bị oanh kích thành than, bốc cháy giữ dội, mắt đất thủng ra một hố to.
Chỉ là dòng sét như một con quái vật thực thụ, vẫn đang duy trì hình dạng kéo dài từ bầu trời đến mặt đất, hỏa cầu dù ương ngạnh đến đâu cũng không thể cầm cự được lâu. Chỉ giây lát sau liền bị phá toái, không có hỏa cầu đổi chuyển hướng công kích, dòng sét bật dậy lao thẳng đến người Lôi Viêm.
Khoảng cách quá gần, tốc độ quá nhanh là ai cũng không có cơ hội để phản ứng, cơ thể Lôi Viêm bị nhấn chìm trong dòng sấm sét, tỏa ra hào quang xanh lè. Giây phút qua đi hào quang vẫn duy trì vị trí cũ, có nghĩa Lôi Viêm đang lơ lửng một chỗ, nếu hắn còn tỉnh táo hẳn đã thoát ra ngoài hoặc nếu bị thương hay tử vong thì cũng phải rơi xuống mặt đất, đằng này lại lơ lửng một chỗ, như bị dòng sét ghim vào không trung.
Hoàng Mộc thấy vậy bất chấp mọi thương thế trên cơ thể, ngưng tụ trở lại dải lụa lao vào quầng sáng đang nuốt chửng Lôi Viêm, dải lụa đi vào liền bị phá toái. Nhưng hắn không bỏ cuộc, phá toái lại ngưng tụ không ngừng chui vào dòng sét.
Đổng Kiếm cũng khống chế phi kiếm đi tới, nhưng vừa vào trong dòng sét, lập tức phi kiếm bị đánh bật, lưỡi kiếm bị nung đỏ hỏn.
Biết cách làm này không có hiệu quả, Hoàng Mộc liền biến chuyển dải lụa kết thành hình ống. Hình ống làm từ dải lụa lao thẳng vào dòng sấm sét, thành ống chỉ duy trì được một tích tắc liền bị đánh cho nát bấy. Chỉ còn một đoạn của dải lụa dấu bên trong hình ống chưa bị hư tổn, đang vươn tới bám lấy Lôi Viêm rồi kéo mạnh.
Dải lụa sót lại bị dòng sét đánh tan rã, nhưng lực quán tính gây ra vẫn còn, Lôi Viêm được quăng ra ngoài dòng sét. Toàn thân hắn bị cháy sém, trên đầu đã trọc lóc, sống chết chưa rõ.
Đổng Kiếm thấy vậy liền gấp rút bay đến ôm lấy đồng bạn rồi tẩu thoát, dòng sét chuyển hướng đuổi theo nhưng có vẻ nó quá nặng nề không thể đổi hưởng uyển chuyển như Đổng Kiếm đang bay loạn xạ trên không.
Cả nhóm cũng không dám ở lại đây lâu, nhanh chóng rút lui, đến khi cách đầm lầy 2km dòng sét mới tan rã, cảnh quang xung quanh đã bị phá nát, rừng xanh bốc cháy nghi ngút.
Đoàn người bay một mạch đến khoảng cách 3 km so với đầm lầy mới dừng lại, Đổng Kiếm ôm Lôi Viêm đáp xuống mặt đất, Hoàng Mộc theo sau. Tình trạng của Lôi Viêm hiện giờ không thể bay một mạch về thôn được, cần phải dừng lại, khẩn cấp thực hiện các biện pháp sơ cứu.
Hoàng Mộc vội lấy một lọ huyết cốt đan và một chai nước từ hộp trữ vật ra, hắn đổ đi 2/3 số nước trong chai, ngón tay chà xát mạnh bóp ba viên huyết cốt đan cuối cùng thành bột rồi bỏ vào chai nước, lắc đều.
Không quản Lôi Viêm sống hay chết liền cạy miệng ra đổ nước thuốc vào. Sau đó bắt đầu kiểm tra nhịp tim. Tim của Lôi Viêm đã ngừng đập, Hoàng Mộc không dám chậm trễ liền thực hiện các biện pháp sơ cứu.Tất cả kỹ năng y học mà hắn biết, những gì hữu ích hắn đều áp dụng, chỉ hy vọng cứu sống được đồng bạn.
Đổng Kiếm ở bên hết sức lo lắng, hết nhìn Lôi Viêm lại nhìn ngó xung quanh, nếu có hung thú nào xâm nhập, hắn không ngại diệt sát. Về phần Minh Nguyệt đã cưỡi đại bàng bay về thôn gọi người đến cấp cứu.
Nếu trong vài phút tới Lôi Viêm không có dấu hiệu sống sót vậy đồng nghĩa với việc, hắn đã tử vong.
Hoàng Mộc thực hiện các biện pháp sơ cứu một lúc thấy chưa có hiệu quả, liền lôi bộ kim châm ra, bắt đầu châm cứu. Chưa bao giờ tâm trí hắn tập trung như lúc này, từ thực trạng cơ thể Lôi Viêm và kiến thức y học hắn tưởng tượng một cách sắc nét hình ảnh nội thể của Lôi Viêm. Với những đường kinh mạch ngoằn ngoèo, cùng những điểm sáng là các huyệt vị.
Não bộ điên cuồng tính toán vị trí, lực đạo, độ sâu, cách thức của kim châm rồi hắn hạ kim châm xuống. Tính toán càng chi tiết thì lúc thực hiện càng lưu loát, các kim châm nhanh thoăn thoắt hạ xuống huyệt vị của Lôi Viêm.
Kim châm cuối cùng được hạ xuống, Hoàng Mộc lại đặt tay lên ngực Lôi Viêm thực hiện sơ cứu, chỉ cần đồng bạn của hắn thở được vậy sẽ có hy vọng.
Từng giây trôi qua hết sức căng thẳng, tim Lôi Viêm thì chưa có nhịp nhưng tim của Hoàng Mộc thì đập như trống làng. Đã một phút nữa gần trôi qua, chấp niệm như Hoàng Mộc cũng bắt đầu nghĩ đến cái kết phải mất Lôi Viêm. Hắn rất đau lòng, Lôi Viêm với hắn thân thiết như anh em ruột thịt, đã nhiều lần vào sinh ra tử cùng nhau.
Bản thân Lôi Viêm từ trước đến nay luôn là người hi sinh nhiều nhất trong cả nhóm. Từ trận chiến với Vĩ hạt sói hay là thử nghiệm lấy nhện quỷ ra khỏi cơ thể, Lôi Viêm luôn dành hết rủi ro về phía mình. Hắn là người đầu tiên thử nghiệm thành công lấy nhện quỷ ra khỏi cơ thể, nếu sau này có ngày nhân loại hoàn toàn loại bỏ được nhện quỷ thì công lao của Lôi Viêm trong đó không hề nhỏ.
Vốn hoàn cảnh rừng rậm hung thú rình rập khắp nơi, nhưng hôm nay ở chỗ này bỗng yên tĩnh đến lạ thường, gió không thổi, lá cây cũng không lay, bỗng một con bướm vàng từ đâu bay đến. Cánh bướm dập dìu, lả lướt trong không khí, bay đến trước mặt Lôi Viêm, nó lượn lờ một lúc rồi bay đi.
Híttttttttt
Âm thanh hít thở gấp gáp vội vang lên, lồng ngực căng ra rồi hắt xì mạnh.
Hoàng Mộc và Đổng Kiếm mừng đến phát điên, bởi đồng bạn của hai người Lôi Viêm đã tỉnh lại.
Lôi Viêm vừa tỉnh lại, toàn thân cơ thể đau nhức nhưng nhìn thấy bạn bè của mình đang có biểu cảm mừng rớt nước mắt hắn liền mỉm cười.
-Haha mình không sao đâu, dăm ba sấm sét chưa lấy mạng được Lôi Viêm này.
Cơ mặt của Đổng Kiếm đang cười tươi nghe Lôi Viêm nói vậy bỗng dựt dựt
-Thật sự là dăm ba cái sấm sét sao, chút nữa thì…
Âm thanh phần phật truyền xuống từ trên không, ngó mắt nhìn lên liền thấy ông nội, ông Nguyễn Hoa, Minh Nguyệt cùng một con robot đang ngồi trên lưng đại bàng bay tới.
Ở một nơi cách nhóm người Hoàng Mộc khá xa, có một ngôi làng trú ngụ trong hang động, nơi cửa hang là hàng loạt khung thép chắc chắn được dựng lên, không những thế bên ngoài hang động còn có một lưới thép lớn giăng ở phía trên. Nhưng lưới thép đó nhiều chỗ đã bị phá hủy, chỉ còn phần khung thép trước cửa hang được làm từ vật liệu đặc biệt nên vẫn bảo tồn.
Đây chính là nơi trú ngụ cuối cùng của người dân ba thôn Nhất Sơn, Nhị Sơn, Tam Sơn. Nhờ có Hoàng Mộc báo trước nên toàn bộ dân làng đã di dời vào hang động vì thế mới thoát được kiếp nạn, chỉ là bây giờ thực phẩm dự trữ đã bắt đầu cạn kiệt.
Diễm My cháu gái của ông Nguyễn Trực lúc này đang quấn lấy ông làm nũng:
-Con bướm vàng cháu nuôi bay đi đâu mất rồi, bắt đền ông đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.