Mấy ngày sau cả nhóm luân phiên nhau xuống đáy biển thám hiểm, ban đầu mọi người ở trong không gian của Ngọc Lan nhưng thấy Hoàng Mộc tập luyện điên cuồng, mấy người học theo.
Sau một tuần làm quen với áp lực nước biển, Ngọc Lan đã có thể tự mình bám vào xích neo, điều khiển quả cầu đi xuống, không cần sự hỗ trợ của Đổng Kiếm. Bám vào xích neo là điều bắt buộc bởi quả cầu thể tích to lớn, gặp phải sức cản của nước khiến cô bé không thể lặn sâu được.
Cô bé cũng cải tiến hình dạng quả cầu thành hình cây bút để giảm lực cản của nước, chỉ khi xuống đáy biển mới trở lại hình dạng bán cầu.
Đội hình dưới đáy biển ngoài Ngọc Lan ra, bốn người còn lại luân phiên thay đổi, có điều gặp phải ba tên ưa thích tập luyện, Minh Nguyệt nhiều khi phải nhường suất. Tính ra Minh Nguyệt là người tập luyện ít nhất so với cả nhóm.
Ở trên thuyền không có việc gì làm, Minh Nguyệt thơ thẩn nhìn ngắm bầu trời chán lại ngắm mặt biển, trên mặt biển nhiều loài cá đang bơi lội. Thấp thoáng đằng xa có một đàn cá săn mồi, phần lưng của nó có màu đen, bụng có màu trắng, đặc biệt phía trên mắt có vết màu trắng, nếu không nhìn kỹ dễ nhầm lẫn đó là con mắt.
Chúng đang truy đuổi một con cá khác phía trước, rõ ràng kích thước con cá kia lớn hơn, hàm răng cũng rất sắc nhọn, không có vẻ gì là loài ăn sinh vật phù du cả, vậy mà chúng bị bầy cá phía sau truy đuổi sát sao.
Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/earth/353352/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.