Hoàng Mộc nói xong lấy từ gùi tre ra một viên quặng nhỏ rồi ném ra xa.
Tiêu Thống biểu cảm phức tạp, ánh mắt nhìn lại từ đầu đến chân Hoàng Mộc, cách suy nghĩ và hành động của cậu khiến hắn phải đánh giá lại. Trước mắt hắn rõ ràng chỉ là một cậu bé mà tâm cơ không hề khớp với lứa tuổi.
Có được sự chín chắn như vậy là do hàng ngày trước khi đi ngủ, Hoàng Mộc thường đem những chuyện trong ngày suy nghĩ một lượt, tìm ra bản chất của vấn đề và cách giải quyết. Chính vì thói quen đó mà cậu thỉnh thoảng nói ra những câu triết lý với bộ dáng ông cụ non khiến cho cả nhóm bật cười.
Tiêu Thống tức giận quát lớn:
-Ngươi cho rằng dựa vào năm người có thể cản chúng ta vào hang sao
Như để đáp lại lời thách thức của Tiêu Thống, Hoàng Mộc cùng Lôi Viêm và Đổng Kiếm đưa gùi tre ra chắn trước cửa hang, bản thân thì đứng phía sau, năm người kề vai chống đỡ ba chiếc gùi tre, cửa hang vốn nhỏ chỉ cần ba chiếc gùi tre đã che lấp hết lối đi.
Hoàng Mộc lên tiếng:
-Tiêu Thống, nếu ngươi phá hủy gùi tre để phi vân điểu biết được trong này có quặng thì dù có trốn ở đâu đi nữa cũng sẽ bị phi vân điểu truy sát.
Tiêu Thống trả lời:
-Ngươi không cần phải khéo nhắc ta, không phá hủy gùi tre vậy bọn ta không thể xô ngã các ngươi sao, tất cả lên.
Năm người mang theo gùi tre lùi vào trong hang khoảng ba mét, mấy chục thành viên Tam Sơn bang ùa vào, cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/earth/353344/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.