Gò đất bị phá toái đi một nửa, trơ ra phần đất bên trong, nước mưa trút xuống khiến lớp đất phía trên thành bùn nhão, theo dòng nước chảy về chỗ trũng, lan ra khắp nơi.
Ở một địa điểm cuối gò đất, những chiếc xẻng đâm lên tạo thành một lỗ hổng, bên trong lỗ hổng có một đoạn hang động chưa bị đánh sập.
Ba người Lôi Viêm, Ngọc Lan, Minh Nguyệt ở trong đó cùng với hơn 10 con đại bàng con.
Mấy ngày trước đây cửa hang bị đánh sập nhiều lần, nên mọi người phải đào thêm các lối ra khác, nhờ thế hôm nay mới tránh được một kiếp, đại bàng phẫn nộ thật không phải chuyện đùa.
Hoàng Mộc và Đổng Kiếm từ trên vách núi trèo xuống, thấy mọi người không sao, miệng tươi cười nói:
-May quá mọi người không sao, có vẻ tộc đại bàng đã kéo sang địa bàn Phi vân điểu, chúng ta cần sang bên đó gấp, cơn bão này qua đi sợ là cơ hội lấy quặng sẽ không còn.
Mọi người đồng thanh trả lời:
-Chúng ta đi thôi
Trong thời tiết như thế này khả năng của Lôi Viêm khó phát huy được toàn bộ sức mạnh, cả nhóm phân công Lôi Viêm và Minh Nguyệt mang theo lũ đại bàng con đi ở phía sau, tốc độ chậm hơn mọi người.
Hoàng Mộc, Đổng Kiểm, Ngọc Lan thì ngược lại dùng hết sức có thể chạy đi.
Trong cơn bão mạnh mẽ, kình phong như muốn thổi bay đi tất cả mọi thứ, năm người đi trong rừng, thập phần nguy hiểm, đường đi trơn trượt, cây đổ, cành gãy xuất hiện khắp nơi.
Bất chấp mọi thứ, như cá bơi ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/earth/353341/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.