Làng của ông Nguyễn Trực ở gần chân núi, bên trên là lưới thép màu nâu đặc thù, nhà ông dựa sát vào vách, ngôi nhà được ghép bằng nhiều thanh gỗ to, cố định bằng khung sắt chắc chắn, kiểu thiết kể phổ biến ở trong thôn, bà con nơi đây có vẻ có nhiều quặng sắt.
Hoàng Mộc đánh giá một lượt tổng thể quy mô nơi đây, lấy vị trí thung lũng nơi diễn ra họp chợ làm trung tâm, từ đó chỉa ra ba nhánh dẫn về ba ngôi làng khác nhau, mỗi làng cách nhau một ngọn núi, lưới thép màu nâu bao phủ trên tất cả các làng và đường dẫn ra thung lũng.
Có được công trình lớn như thế này hẳn dân làng đã mất hàng trăm năm xây dựng, nơi đây ở gần các mỏ quặng sắt cho phép bà con có đủ nguyên liệu để thực hiện.
Cả bọn tắm rửa sạch sẽ, lấy từ trong túi ra nhiều loại thức ăn khác nhau, Ngọc Lan và Minh Nguyệt trổ tài nấu nướng, bữa tối thịnh soạn bày biện ra, ông lão mang tiếng mời năm người về nhà mình dùng bữa tối cuối cùng lại thành ngược lại. Cảm giác quây quần bên mâm cơm khiến mọi người nhớ về ông Hoàng Xuân, không biết ông ở nhà có ăn uống đều đặn không.
Tại thôn trường cửu, ông Hoàng Xuân bỏ bữa hai hôm nay, thỉnh thoảng có uống vài ngụm nước, ăn vài cái bánh, còn lại ông ru rú trong phòng mày mò sửa chữa hai con robot, nhìn cách ông say mê với từng chi tiết máy móc, nói rằng ông là thợ sửa chữa giỏi nhất nhì vương quốc Ooctopieus quả không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/earth/353335/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.