Trận chiến kết thúc, nơi được nhóm người Hoàng Mộc yêu thích, đặt cho cái tên mỹ miều Uất Hương tiên cảnh, giờ đây chỉ còn một bãi đất trống với những lớp đất, đá, cỏ cây xếp ngổn ngang xung quanh.
Hoàng Mộc tìm từ trong mớ hỗn độn những cây thuốc còn dùng được bỏ vào túi, bốn người còn lại cũng phụ giúp cậu.
Từ trên bầu trời vọng xuống tiếng kêu rền vang của loài hung thú nào đó, cả nhóm nhanh chóng tìm chỗ ẩn nấp.
Tiếng vỗ cánh mỗi lúc một gần, xuất hiện trong tầm mắt mỗi người là một con hung thú có hai cánh, mỏ nhọn, thân dài khoảng 8m, phần đuôi phía sau giống thằn lằn, trên người phủ lớp vảy giống với tê tê.
Năm người Hoàng Mộc núp sau một thân cây to cách đó 300m, quan sát hung điểu.
Hung điểu sà xuống, đứng trước thạch giáp kỳ hồi lâu rồi dùng mỏ mổ vào đuôi lôi đi, đến vị trí giáp với rừng cây rậm rạp, hung điểu bỏ thạch giáp lỳ lại đó, bay trở lại đậu trên cành cây bồ đề.
-Có vẻ con hung điểu này chỉ muốn chiếm địa bàn mà không ăn thịt thạch giáp kỳ, chúng ta về thôi, nơi này không dùng được nữa rồi.
Mặc dù có nuối tiếc nhưng cả bọn đành lặng lẽ rời đi.
Không đi Uất Hương tiên cảnh tập luyện, Hoàng Mộc dùng thời gian này nghiên cứu những kiến thức khoa học đồng thời rèn luyện thể lực, qua các trận chiến cậu nhận thấy ngoài linh lực ra thì sức lực cơ thể là một trong những vấn đề trọng yếu.
Hàng ngày Hoàng Mộc gập bụng 100 cái, chống đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/earth/353326/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.