Đã một tháng trôi qua kể từ khi Lôi Viêm tỉnh dậy, nhịp điệu cuộc sống trở lại bình thường. Sức khỏe của Lôi Viêm cũng như vết thương ở chân của Hoàng Mộc đã bình phục hoàn toàn. Mùa đông khắc nghiệt sắp đi qua, hôm nay là ngày cuối cùng của năm, trong thôn thơm phức mùi bánh chưng, bánh tét. Dù trong hoàn cảnh nào nhân loại vẫn là giống loài yêu thích sự vui vẻ, cuộc sống có khó khăn đến đâu thì ngày tết vẫn luôn rộn ràng.
Trong sân toàn bộ dân làng đang tề tựu, nô nức chuẩn bị mọi thứ cho ngày tết, từ các món ăn, đồ trang trí đến mâm ngũ quả dâng cúng tổ tiên.
Bà Nga là một bà lão khẩu xà tâm phật, ngoài miệng nói lời hùng hổ nhưng trong lòng lại rất phúc hậu, bà đang chuẩn bị nguyên liệu để gói bánh chưng, nguyên liệu gồm có lá dong, một rổ gạo nếp, đậu xanh, thịt lợn rừng. Bà gói bánh thành thạo, không cân khuôn mà chiếc nào chiếc nấy vuông vức.
Gạo nếp, đậu xanh vừa được bà cho vào lá dong, với tay đến rổ thịt, định lấy một hai miếng cho vào làm nhân bánh, tay bà quơ đi quơ lại trong rỗ mà không thấy đụng trúng miếng thịt nào, quay đầu nhìn lại thì rổ thịt đã trống không, bà ngó đông ngó tây, bỗng thấy thủ phạm đang ngoặm những miếng thịt chạy trốn.
-Hai tên Tiểu Hắc Bạch, Tiểu Tuyết nhà ngươi để cho ta bắt được thì no đòn. Bà Nga hùng hổ kêu to
Ở đằng kia một con rắn con đang quấn quanh người hổ con, cả hai đứa mồm đang ngoạm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/earth/353319/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.