Hoàng Mộc tâm không tạp niệm, tập trung cảm nhận những linh khí mà cậu tập hợp được. Cậu điều khiển dải lụa xanh đi theo những đường ngoằn ngoèo đã vẽ trước đó ở trên mặt động, có đường hình số 8, đường chữ S, một số đường khác phức tạp hơn. Cứ nghĩ là dễ, đến lúc thực hiện mới biết là khó, đường chữ S tưởng chừng như đơn giản nhưng Hoàng Mộc thực hiện cả chục lần giải lụa vẫn chạy lấn ra ngoài giống như bị trơn trượt vậy.
Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng lũ trẻ say sưa trong tập luyện, đến lúc nghe tiếng gà gáy mới biết là trưa rồi, cả bọn dừng lại, phải đi về không ông, bà lo. Sau đó ngày nào cũng vậy, lũ trẻ lại vào hang động tập luyện từ sáng đến trưa, từ trưa đến chiều. Hoàng Mộc đã kể lại chuyện này cho ông nội nghe, ông tỏ ra ngạc nhiên về khả năng của cháu mình, một lúc sau ông tỏ ra lo lắng dặn dò Hoàng Mộc phải giữ kín chuyện này nếu không là phải chết không thể nghi ngờ.
Năm tuần trôi qua, ngoài trời đã có tuyết rơi, gió lạnh rít từng cơn, cây cối lấm tấm điểm màu trắng của tuyết, tại sơn động, nới sáu đứa trẻ tập luyện, chúng ngôi lên đống rơm to, bên cạnh đống lửa cháy bập bùng, miệng vừa ăn vừa thổi những củ khoai lang to bự, cảm giác thật ấm áp. Ăn xong, lúc này Minh Nguyệt hỏi “chúng mình tập luyện năm tuần rồi sao vẫn chưa làm được như Mộc nhỉ”, Hoàng Mộc trả lời: “mĩnh cũng không rõ nữa, chắc là các cậu chưa đạt đến điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/earth/353306/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.