Lục Đình Trúc vừa mới từ đội trở về, còn chưa kịp thay quần áo, đã đụng phải đám người Hàn Triệu.
Lúc sáng ba y đã nói với y rằng Hàn gia có ngỏ ý muốn liên hôn, Hàn Triệu là một lựa chọn tốt, đêm nay để cậu về sớm gặp mặt xem sao.
Lục Đình Trúc vốn chỉ muốn giải quyết qua loa, nhưng khi nhìn thấy Hàn Triệu đứng ở phòng khách, y lập tức có hứng thú với hắn, Alpha này không chỉ tuấn tú lịch sự mà còn rất đàng hoàng lễ phép, không giống những cậu ấm nhà tài phiệt khác trong ấn tượng của y chỉ biết ăn không ngồi rồi.
Y trở về phòng thay một bộ ậu phục màu xám, cởi mũ lộ ra một cái đầu đinh sáng bóng, Lục Đình Trúc nhìn vào gương thở dài, thời khắc quan trọng lại không có tóc, tỷ lệ xem mắt thành công giảm đi một nữa.
Hàn Triệu và Lâm Nam Ức ngồi trong phòng khách, Lục phu nhân rất lịch sự chiêu đãi họ bằng bánh và trái cây, bà mỉm cười nhìn trái nhìn phải Hàn Triệu, rất hài lòng với chàng rể tương lai này.
"Tiểu Hàn à, năm nay con bao nhiêu tuổi rồi?" Lục phu nhân không nhịn được hỏi: "Con làm việc ở công ty của mình hả?"
Hàn Triệu bị Lục phu nhân nhìn chằm chằm cả người không được tự nhiên, không thoải mái mà ngồi thẳng người, Lâm Nam Ức thấy ông chủ ngồi nghiêm túc như vậy, vì hình tượng chung của công ty, nên cậu cũng phải ngồi thẳng lên, nhưng mà có hơi đau eo nha.
"Dạ dì, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/eabo-tiem-vao-danh-dau/2709462/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.