"Mặt mày bị sao thế?"
Tôi ngồi yên sau xe đạp của hắn, chút chút lại ngứa miệng hỏi. Sáng nay, chưa gì đã đập vào mắt cái đầu heo của nó, tôi hết hồn chim én mà!
Các bạn không thể hiểu nổi nỗi niềm của tôi đâu, đây nhá, giả như bạn mới mua một cái quần sịp màu trắng, xong, bỗng nhiên một giây sau liền hóa màu đỏ. Sốc không??
Sốc không??
Có chứ! Hẳn là chú siêu nhân Sịp Đỏ đã đến đánh tráo quần của các bạn với quần của chú ấy đấy!! Ôi mẹ ơi... sung sướng quá....
Khụ khụ.. Có chút lạc đề!
Tóm lại là bây giờ tôi vui buồn lẫn lộn, vui là vì cái mặt thớt luôn trưng ra vẻ "Tao là bố thiên hạ, cha vũ trụ" của nó đã tan tành hoa lá. Buồn là vì sao thì tôi chả biết, chỉ là, có... chút thương thương.
"Tâm."
Nó bất thình lình gọi khiến tôi chưa kịp phản ứng, chậm chạp trả lời mà lại sợ nó đợi lâu nên gấp gáp hét toáng lên.
"Hả hả hả!!!"
"Giữ cái miệng."
Không cần nhìn mặt tôi cũng biết nó đang cau mày.
"Mày nãy nói cái gì?"
Một lúc sau, khi đến cổng trường, nhảy ra khỏi xe tôi mới dám hỏi.
"Má sao rồi?"
Khi được Vương Thư hỏi thăm đến cái má, tôi bắt đầu nghiệm lại cái cảm giác ngượng ngùng lúc mà thằng Thư chườm đá cho vào hôm qua ấy...
Mà đang giữa thanh thiên bạch nhật, một thằng đàn ông lại đi đỏ mặt trước một thằng trẻ con thì kì lắm!
Tôi nhanh chóng đánh trống lảng.
"Mày nhìn lại má mày đi còn lo ai!"
Song, nói kết hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-thang-con-nha-nguoi-ta/4169/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.