Vâng, điều hạnh phúc nhất của 1 đứa trẻ là gì?
Là mỗi sớm mai thức giấc, mẹ nhìn ta trìu mến, bố vỗ về bên cạnh.
Nhẹ nói:"Con yêu dậy nào~".
Đó, chỉ là một ước mơ nhỏ như con thỏ vậy thôi. Đối với tôi, thế là quá đủ cho một kiếp người. Một kiế-
"Thằng kia mày dậy ngay!! Trưa chiều đến nơi rồi còn chưa dậy!!"
"Mẹ! Con còn là trẻ con mà!! Trẻ con cầ----"
"Lớp 5 lớn tướng rồi trẻ con cái mông! Mày xem con nhà người ta 5 giờ đã dậy quét nhà, làm bữa sáng,...bla...blo..."
Âm thầm nội thương, tôi đưa tay đè họng lại... để ngăn đi tiếng phản bác, để ngăn đi cái dép bông sẽ lao tới.
Lề mề quẹt quẹt cái dép xuống WC giải quyết nỗi buồn thầm kín. Ngồi trên bệ xí, tôi hướng ánh mắt nhìn lên trần nhà. Tôi đang nghiêm túc suy nghĩ về đường đời, nhân sinh, nhân thế,...,...
"Mày ngủ trong WC đúng không??? Mày xem!! Con nhà người ta nó...bla...blo..."
Bỏ ngoài tai tiếng thét gào, tôi tiếp tục ngẫm...
Đầu tiên, tôi sẽ nguyền rủa "thằng con nhà người ta" kia vô sinh, ế vợ mãn kiếp.
Với mỗi đứa trẻ, "thằng con nhà người ta" bao quát hơn là "con nhà người ta" là một nhân vật vô cùng bí ẩn, đó là một đứa trẻ sống gần một thế kỉ rồi mà vẫn không hề lão hóa... mà cũng chẳng ai biết rõ được tuổi của nó, chỉ biết rằng nó bằng tuổi với mình. Và, vi diệu hơn là nó sống gần nhà mình, vậy mà suốt ngày lông bông ngoài đường chả bao giờ thấy nó.
Mà cũng có thể coi "thằng con nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-thang-con-nha-nguoi-ta/4155/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.