Nói xong, Dương Thần Luân cố ý né tránh ánh mắt dao kéo của... Vi Khuê.
Song song, lại để ý đến gương mặt bình thản trước sau như một của hắn. Thần Luân vô cùng ghét cái cách hắn tỏ ra mình là nhất quả đất, anh đây đã biết hết tất cả, anh không sợ bố con nhà ai hết.
Ở dưới sân trường lúc này chia thành 2 luồng tư tưởng:
Tư tưởng chính phái:
+ Hahahaha thầy Thư chắc sẽ chọn múa con vịt thôi, thầy ấy khá là ngại tiếp xúc thân mật cơ mà!!!
+ Ôm em thầy ơi!! Ôm em đi!! Đừng ôm kẻ khác ngoài emmmm!!
Tư tưởng tà phái a.k.a hủ phái:
+ Ôm Khuê! Ôm Khuê! Ôm đi! Ôm mãnh liệt đê thầy ơi!! Chiếm lấy thầy Khuê trường B!!
+ Awww!! Mị chèo thuyền thầy Thư Tâm! Không thể!!! Không thể awww!!! Thuyền bể là mị sẽ chết chìm đó!!
Trong khi đó, Phong Tâm không biết từ lúc nào lại đứng lù lù ngay sau lưng Thần Luân.
Miệng không ngừng niệm đi niệm lại câu rủa tàn ác "Vô sinh đi, vô sinh đi, kiếp kiếp đời đời vô sinh đi!".
Đang cố gắng truyền sát khí ám lên người Thần Luân thì cậu bị hắn túm cổ áo lôi về.
Lôi về xong, cậu vẫn âm thầm phỉ nhổ thêm vài câu nữa.
....
Sau 5 phút xử lí chuyện vặt, Vương Thư mới nhận lấy mic từ tay Thần Luân. Hắn nhìn xuống sân trường, đứng trước bao ước mơ khát khao cháy bỏng không đứng đắn kia. Hắn khẽ cất lên tiếng nói.
Tưởng như đây là thời khắc hắn đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-thang-con-nha-nguoi-ta/2867530/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.