Nhiệt độ giữa những ngón tay lập tức tản đi, Phác Xán Liệt bị lời từ chối này nện cho đơ tại chỗ.
“Tại sao?” Lần nữa mở miệng, trong ngữ điệu đầy tràn nỗi khó tin.
Biên Bá Hiền ngoảnh mặt, không dám nhìn thẳng vào mắt đối phương, “Hồi trước kêu làm bạn là anh, về sau muốn tuyệt giao cũng là anh, rồi muốn hòa thuận cũng là anh. Bây giờ thì sao? Anh nói yêu là yêu à, dựa vào cái gì? Quá tam ba bận, em không muốn nghe theo ý anh nữa.”
“Anh……” Môi Phác Xán Liệt khép mở, nói không nên lời. Câu từ của Biên Bá Hiền cứ lặp đi lặp lại trong đầu, để cho hắn bắt được sở hở: “Ý là em không hài lòng vì anh nắm quyền chủ động trong mối quan hệ đúng không, vậy em chủ động nhé?”
“Cái gì?” Biên Bá Hiền chưa hiểu suy luận của hắn.
“Em hãy nói, nói “Em muốn yêu đương với anh” đi.” Phác Xán Liệt nhìn thẳng vào mắt cậu, chứa chan thành ý.
Mắc cỡ đỏ mặt bởi những lời thẳng thừng của người đối diện, Biên Bá Hiền ấp úng vừa đi ra ngoài vừa hơi thở gấp: “Tại sao em phải nói! Tạm biệt!”
Phác Xán Liệt cười đến mắt híp thành một đường, cảm thấy ngay cả bóng lưng của cậu cũng dễ thương vô cùng: “Vậy anh sẽ cố gắng theo đuổi em! Theo đuổi đến ngày em nói câu đó với anh mới thôi!”
Từng câu từng chữ của hắn truyền vào tai rõ mồn một, Biên Bá Hiền bước nhanh hơn biến mất ở ngã rẽ, xác nhận Phác Xán Liệt không nhìn thấy mình rồi mới thả lỏng dựa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-tao-cp-voi-ai-khong/396932/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.