Phác Xán Liệt hãy còn mất hồn, dòng nước hất lên bỗng đập vào mắt.
“Ss…”
“Anh có sao không?” Biên Bá Hiền thấy hắn ôm mắt, nhất thời cuống cuồng ngồi xổm xuống lau mặt người nọ, “Sao tự nhiên anh dừng lại, làm giống như em bắt nạt anh ấy.”
“Không sao.” Phác Xán Liệt bắt lấy bàn tay đang lau loạn xạ trên mặt mình.
Sợi tóc của Biên Bá Hiền vương một giọt nước, xuôi theo sự lay động nhè nhẹ, lập tức rơi lên lông mi, khiến cậu chớp chớp mắt.
Bàn tay Phác Xán Liệt ma xui quỷ khiến vuốt tóc cậu ra sau, để lộ vầng trán trơn mịn, và rồi ngón tay ấm áp miết lên môi cậu. Biên Bá Hiền lập tức ngây ngẩn, hai người cứ thế chăm chú nhìn thẳng vào mắt đối phương.
“Tốt! Đẹp lắm!” Âm thanh vang lên đột ngột kéo tâm tư cậu về. Hất mạnh bàn tay đang bị nắm, đứng dậy đi ra ngoài, nước vương vãi đầy đất.
Tim đập thình thịch, Biên Bá Hiền vỗ nhẹ mặt mình, hy vọng có thể hạ nhiệt một chút, mất hồn mất vía ngồi xuống trước bàn trang điểm.
Chẳng phải Phác Xán Liệt… diễn đạt quá mức ư? Với tư cách bạn bè thì có vài hành động hơi thân mật rồi. Nhiệt độ nóng bỏng của lòng bàn tay người nọ tựa hồ còn đọng trên trán, thâm tình trong mắt hãy còn rơi vào lòng cậu.
Lẽ nào, Phác Xán Liệt… thích mình?
Ý nghĩ nảy ra bất chợt này khiến tim cậu sót một nhịp. Không không không, Biên Bá Hiền lắc đầu, đôi mắt hoa đào của người kia vốn đa tình, sao mình có thể hiểu thành thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-tao-cp-voi-ai-khong/396916/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.