Năm Huệ bốn tuổi, ba mẹ cô ly thân. Hồng ở với ba. Huệ theo mẹ về nhà bà ngoại nên phải chuyển trường mẫu giáo, nhờ thế mà cô quen Khương. Hai đứa cùng lắm mồm, cùng thích nói leo, cùng hay bị phạt đứng góc lớp nên thân nhau nhanh lắm. Lên tiểu học, bọn họ thi đua học tập dốt, lao động lười, chơi bời hăng say, rất xứng đáng với danh hiệu con hư trò ngu. Chỉ đến khi bị ba Hời so sánh với anh Kiệt, Khương mới bức xúc và chăm chỉ học hành. Huệ cũng noi gương bạn thân, cố gắng học giỏi cho đỡ bị lép vế. 
Năm mười tám tuổi, cả hai cùng đỗ đại học với số điểm cao chót vót. Tuy nhiên, chỉ một mình Khương theo học đại học. Huệ phải phẫu thuật tim, sau đó, sức khoẻ của cô yếu hơn trước nhiều nên ba mẹ cấm không cho cô học lên cao. Đó cũng là thời điểm ba mẹ Huệ tái hợp, cô lại chuyển về nhà mình ở. Khi ấy, Khương đã nung nấu ý định sẽ xây nhà mới ở gần nhà Huệ. Nhưng phải rất nhiều năm sau, anh Kiệt mới cho Khương tiền mua đất. Trong thời gian Khương làm nhà, Khánh thả thính anh nhiệt tình, và rồi chuyện gì đến thì cũng đã đến. Sai lầm năm xưa, nay đã chẳng thể vãn hồi. Cứ nghĩ về khoảng thời gian Huệ chửa bé Khoa, một thân một mình ở một nơi xa lạ, Khương lại buốt ruột. Khương nghe người làng đồn phụ nữ từng bị bệnh tim mà mang thai sẽ phải đối diện với nhiều nguy hiểm hơn bình thường. Chẳng biết trong thời gian bầu bí, Huệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-qua-roi-mau-lay-chong-thoi/229120/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.