Khánh rơm rớm nước mắt. Cô dỗi:
- Nếu con có nói gì không hay không phải khiến cho ba hiểu nhầm lòng con thì con xin lỗi ba. Con no rồi. Con xin phép ba mẹ cho con về phòng.
Bà Hợt xót con dâu và xót cả đứa cháu nhỏ trong bụng mẹ nên mắng ông Hời:
- Khánh chỉ muốn tốt cho gia đình thôi mà. Người một nhà với nhau, sao ông ăn nói thô lỗ thế?
- Ơ hay? Bà mà cũng có tư cách mắng tôi cơ à? Hôm cưới tôi nghe đồn bà còn chửi Khuê kinh hơn nhiều.
- Thì lúc đấy tôi tưởng Khuê giấu chuyện từng có bầu nên tôi bị điên, chứ bình thường tôi đâu hành xử như thế. Đang bữa cơm mà lôi cớt vào, mất cả ngon!
Khương thấy mẹ cáu ba thì quay sang bảo vợ:
- Tính ba nóng, nghe cái gì chướng tai thì ba chửi lại luôn chứ ba có ý gì đâu mà em phải dỗi cơm? Sắp làm mẹ rồi mà cứ như con nít. Mau ăn đi cho con khoẻ!
Khánh tủi thân ngồi ăn cơm. Một lát sau, chị Khuê khoác tay anh Kiệt đi vào bếp. Có mặt đông đủ cả gia đình ở đây mà chị chả biết giữ ý giữ tứ gì, thể hiện tình cảm quá trớn, nom phát ghét!
- Con xin lỗi cả nhà ạ. Con ngủ quên giờ cơm. Con xin tự nhận hình phạt là rửa bát ạ.
- Là tại con. Khuê đặt báo thức năm giờ chiều để dậy phụ mẹ nấu bữa tối, nhưng con lén vợ huỷ báo thức.
Khánh biết thừa anh Kiệt nói dối. Nhưng lạ thay, chả ai vạch trần anh cả. Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-qua-roi-mau-lay-chong-thoi/229117/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.