Chị Khuê sốc nặng. Chị hỏi Vinh:
- Mày điên à?
Vinh nhẹ nhàng đáp:
- Dạ, em không điên. Em đã suy nghĩ kỹ rồi. Ra Giêng em được tuổi, em rước chị về là hợp lý ạ.
- Cưới vợ chứ có phải trò đùa đâu hả? Mày hỏi ý kiến của người lớn chưa? Có bậc phụ huynh nào trong cái làng này cho con trai mình lấy vợ hơn chục tuổi không?
- Dạ, thưa chị là có phụ huynh nhà em ạ. Mẹ em mê chị từ cái đợt mẹ em nói xạo là mẹ em nghèo rồi được chị bán cho mười quả mướp với giá một ngàn đó ạ. Ba em tuy không mê chị nhưng ba em mê mẹ em, mẹ em nói sao thì ba em nghe vậy.
Ông Tạm băn khoăn hỏi:
- Thế anh có mê con Khuê nhà bác không?
- Dạ, con mê chị Khuê đắm đuối luôn bác ạ, chứ mà mê bình thường thì con chả xin cưới chị đâu.
Anh Kiệt nghe Vinh tâm sự mà ngứa hết cả tai. Bà Được trái lại rất vui, bà tra khảo:
- Gia đình anh như thế nào?
- Dạ, gia đình con tương đối ổn định ạ. Ba mẹ con trước đây là diễn viên múa, nay đã về hưu và đều có lương hưu. Con là con một. Hiện tại, con là biên đạo múa.
- Thảo nào! Người ngợm mày nom nó lại cứ dẻo như cái kẹo kéo, da dẻ mịn màng hơn cả con gái.
- Dạ, bác Được quá khen ạ. Báo cáo với hai bác và ông bà, ngoài nghề chính ra thì con còn có nghề phụ là buôn rau ạ. Cuối tuần, con thường thu mua rau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-qua-roi-mau-lay-chong-thoi/1036956/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.