Anh Kiệt ngày nào cũng bị tiêm thuốc gây suy giảm trí nhớ, ngày nào cũng bị thôi miên và bị thồn cả đống chuyện bịa nên anh đã không còn là anh của lúc trước nữa rồi. Anh của lúc trước không hề tin vào chuyện nhân duyên tiền kiếp. Anh của bây giờ đau lòng chỉ vì một giấc mộng huyền ảo. Kiếp trước, anh ghen tuông mù quáng, nóng giận, hồ đồ, hại Khánh sinh non. Kiếp này, anh không những không sửa sai mà còn lặp lại những lỗi lầm tương tự. Đầu anh đau buốt, mồ hôi trên trán anh vã ra như tắm, anh run rẩy hỏi Khánh:
- Con của tụi mình… sao rồi em?
Khánh dịu dàng hỏi anh:
- Anh không nhớ gì cả sao?
Anh Kiệt buồn bã lắc đầu. Khánh từ tốn nói:
- Sau khi bé Khế chào đời, tuy bé khá giống em, nhưng không thể phủ nhận được là bé cũng có nhiều nét hao hao anh. Bởi vậy nên anh đã sinh nghi, anh giấu em đem con đi xét nghiệm ADN. Kết quả, anh và Khế có quan hệ huyết thống cha con. Thời điểm đó, anh đã quỳ xuống van xin em tha thứ, anh xin em bỏ anh Khương, anh hứa sẽ bỏ chị Khuê để hai đứa mình làm lại từ đầu. Em chua xót trả lời anh rằng em không thể làm chuyện thất đức như thế được. Anh mặc dù rất đau khổ nhưng vẫn tôn trọng sự lựa chọn của em. Tụi mình đồng ý với nhau giữ bí mật về việc anh là cha ruột của bé Khế và tiếp tục vun vén cho cuộc hôn nhân của riêng mình. Em cứ ngỡ rằng cuộc sống của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-qua-roi-mau-lay-chong-thoi/1036949/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.