Khánh thấy sao mà chua chát quá đỗi! Mặc dù chị Khuê hỗn láo, nói năng xấc xược nhưng chỉ cần thấy chị không được khoẻ, anh Kiệt liền sốt sắng. Anh như vậy mới xứng đáng là đàn ông chứ đâu như cái thằng chồng mặc váy của Khánh. Vợ đang khoẻ mạnh bình thường mà nó đập vợ như đập quân thù. Mà nào có chuyện gì to tát đâu cơ chứ? Chỉ là mấy đồng tiền mừng đám cưới thôi mà! Cái thằng này nó giàu mà sao thi thoảng nó bấn vậy nhỉ? Khánh đẩy chiếc giá sách qua một bên, thở dài phân trần:
- Em thừa nhận rằng em biển thủ tiền mừng đám cưới của anh Kiệt và chị Khuê. Em đã dùng số tiền đó để mua đồng hồ xịn tặng chồng.
Khương sững người. Chiếc đồng hồ Khánh tặng vốn là món đồ ưa thích nhất của anh. Khương bớt nóng hẳn, anh tò mò hỏi:
- Sao vợ không nói sớm mọi chuyện cho anh biết?
- Em sợ nếu anh biết chuyện, anh sẽ giận em. Em xin lỗi anh nhiều. Chỉ vì muốn mua món quà ý nghĩa tặng sinh nhật anh mà em đã phạm phải lỗi quá nghiêm trọng. Em sai rồi ạ. Nếu anh muốn, em sẽ đem đồng hồ đi bán để lấy tiền trả lại cho anh Kiệt và chị Khuê.
- Thôi, trả lại làm gì? Phức tạp. Chuyện đã qua thì cho qua thôi vợ ạ, nhắc lại dễ gây mâu thuẫn gia đình lắm.
Khương đề xuất. Khánh thảo mai bảo:
- Nhưng giấu giếm chuyện này bao lâu nay, em luôn cảm thấy cắn rứt lương tâm. Giờ anh biết hết rồi, em nhẹ lòng hẳn đi. Thôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-qua-roi-mau-lay-chong-thoi/1036940/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.