...
Nghe Như nói vậy, nó như ngẩn cả ngưởi. Gì cơ? Đó là tập đoàn của ba người kia, vậy sao chị còn kêu nó vào...
- Chị Như, chị nói cái gì vậy? Nhi làm sao làm ở đó được? Với lại tại sao nhất thiết là phải làm ở đó, còn đầy nơi mà, hơn nữa, nó còn tìm được việc rồi! - Thư phản đối.
- Không được, Nhi phải làm ở chỗ đó, chỉ có em mới phù hợp ở chỗ đó và chỉ có công việc đó mới phù hợp với em ít nhất là trong thời gian này. - Như lắc mạnh đầu.
- Rốt cuộc là chị bị làm sao thế? Chị suy nghĩ lại chưa vậy? Chị đã nghĩ kĩ chưa mà nói như vậy? - Thư cắn môi nhìn Như.
- Tất nhiên là chị đã nghĩ rất rất là kĩ rồi. Yên tâm đi Thư, chị sẽ không bao giờ làm việc gì mà gây bất lợi cho Nhi đâu. Cho nên, Nhi, lần này nghe chị, vào đó làm trợ lí đi! - Như vỗ vai Thư rồi quay ra nhìn nó.
- Em... Không thể được, em không làm ở đó được đâu, chị Như! - Nó ngước mắt lên nhìn Như.
- Trời ơi, Nhi, em nghe chị đi mà, tất cả chỉ muốn tốt cho em thôi! - Như thở mạnh.
- Chị Như, Nhi nó nói đúng mà. Làm sao nó có thể làm việc ở đó đây? Công việc đó, nơi làm đó, kể cả những con người ở đó nữa... chị biết đấy, nó làm sao có thể đối diện được đây? - Thư cố can ngăn quyết định của Như.
- Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-nhoc-can-em-chon-ai/2545301/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.