Từ sau hôm đó nó ít gặp sáu anh hơn, một phần cũng là do bối rối, mộtphần cũng là do hiện tại nó có nhiều bài kiểm tra ghê cơ nên là hổng córảnh a, hic hic .... Mà cũng phải nói đến vấn đề này nha, từ khi Nam vô đây học, “5HB” đã đổi sang thành “6HB” rồi...
“hừ, sao không đổi thành “6HD” luôn đi nhỉ?”- Nó bĩu môi.
*6HD: sáu hot dog a.. >.
Hơn nữa,lượng fan cũng đông đảo không kém 5 người kia, ây da, trai đẹp đúng là một thảm họa của mà...
(Hime-ka: sao chị nỡ nói vậy a, Hime mê trai đẹp mà....)
Đáng ra cuộc sống của nó chỉ lặng lẽ như vậy mà trôi qua, đến một ngày...
Nó nhận được tin nhắn từ Như:
“ Ra sau trường đi”
Lúc đầu nó do dự định không ra, vì nó biết rồi nhà, Như là chị Haicủa trường, eo ôi, mấy chị khóa trước bị chị ý hành hạ rõ khổ, sốngkhông bằng chết...
Hơ, nghe đã thấy sợ rồi...
Nói là lúc đầu nó định không ra, nhưng chưa được 30 giây, nó đổi ý và liền đi về phía sau trường...
------
Tại đó...
Nó vừa huýt huýt sáo (Hime-ka: chị bỗng... thiệt yêu đời -.-) vừa dáodác nhìn xung quanh có vẻ như để tìm bóng dáng của lũ Như...
Ụp...
Nó bỗng bị cái gì đó chùm vào mặt... ôi trời ơi, sao tối vậy nè.... Nó cố gắng vùng vẫy để có thể thoát ra khỏi cái bóng tối này ngay lập tứcnhưng ý thức nó bị mất dần, có vẻ nó đã bị đánh ở sau gáy....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-nhoc-can-em-chon-ai/2545227/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.