Trong một căn phòng to lớn,đẹp đẽ mà sang trọng,có một người đàn ôngđứng tuổi đang ở trong đó. Ông ngồi cạnh bàn làm việc và nhấc điện thoại lên...-A lô!-Giọng người đàn ông vang lên,nghe thật nghiêm nghị.
-[..........]-đầu dây bên kia.
-Được rồi,ta sẽ gọi mấy đứa kia ra đón con.Con cứ đợi đi.-nói rồi.ông cụp máy rồi lại gọi cho ai đó.
-[a lô]-chất giọng lành lạnh vang lên ở đầu dây bên kia.Chính là Thiên.
-......-người đàn ông vẫn im lặng.
-[a-lô]-Thiên kiên nhẫn gằn lại từng chữ.
-.......
-[Đứa nào dở hơi,gọi mà không nghe máy,là sao? Nói!]-Thiên bực mình văng ra câu này
-Thằng bố nuôi mày này.-người đàn ông khẽ cười.Vâng,vâng,các bạn biết đây là ai rồi chứ,chính là bố Quốc đấy ạ!
-[Hửm? Là bố à? Gọi con mà không nói gì.có chuyện gì vậy bố?]-Thiên nhẹ giọng lại
-À,nó về rồi đấy,con ra sân bay đón nó giùm bố đi!-Bố Quốc
-[Vâng ,vâng,con sẽ đi ngay!]-Thiên nói xong rồi cụp máy luôn.
Bố Quốc cầm chiếc điện thoại trên tay,nhìn một lúc rồi mấp máy nói...
-Đã đến lúc rồi!
(Hime-ka:sặc mùi bí ẩn a)
------------------zz
9 giờ sáng....
Tại sân bay....
Có một chàng trai da trắng,đeo một chiếc kính râm khá là to,dángchuẩn,mái tóc bồng bềnh đung đưa theo gió. Hai tai anh đeo headphone,lâu lâu còn theo điệu nhạc mà đung đưa,phong cách ăn mặc thì trẻ trung. Cóvẻ là kiểu người năng động.Dù không nhìn thấy rõ khuôn mặt của anhnhưng..sức sát gái của anh vẫn cao nha.Nhìn kìa,cô gái nào đi qua cũngngước lại con mắt mà nhìn không dời ( nói thật chứ còn có nhiều ngườichảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-nhoc-can-em-chon-ai/2545207/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.