...
Tại một nhà hàng sang trọng nào đó...
- Oa, chị Như ơi, em yêu chị quá đi mất a~ Chỗ này đẹp thật đó! - Nó trầm trồ - Anh Kiệt nhỉ? Thư nhỉ?
- Ừ, đẹp... đẹp thật... - Kiệt cười ngượng ngạo.
Ở Thổ Thiên Long, những nơi như thế này thực là không có thiếu a.
Như không nói gì, chỉ thấy chị hất mặt lên, vuốt mũi, nói:
- E hèm, hôm nay, chị sẽ báo hết đồ ăn mọi người gọi, coi như là ăn mừng anh Kiệt mới dọn đến nhà và ăn mừng ngày đầu tiên đi làm của Nhi và Thư.
Cả ba người vỗ tay đôm đốp.
- Thôi, vào đó đi, cứ đứng ở ngoài cửa hàng mãi thế này, ngượng chết! - Thư nói rồi kéo tay nó chạy vào.
...
Chao ôi! Bên trong còn đẹp hơn bên ngoài ấy. Bàn ghế thì sạch sẽ, sáng bóng. Đội ngũ nhân viên ăn mặc rất là nghiêm chỉnh. Chỗ nào cũng có một lãng hoa to đùng mà rực rỡ, đẹp mắt. Hoa văn trên tường rất tinh tế và trông rất sang trọng... cứ như là lạc vào nhà hàng của quý tộc ấy. Đây là một nhà hàng tuyệt vời a~
- Ôi, giống như là ở trong lâu đài vậy... - Thư trầm trồ.
" Lâu đài còn đẹp hơn chứ " - Suy nghĩ này cùng hiện lên trong đầu nó và Kiệt.
- Mà... ăn ở đây chắc tốn nhiều tiền lắm chị nhỉ? Nhìn thôi cũng đủ biết là mỗi món ăn mắc cỡ nào rồi.- Nó chẹp miệng.
- Hì hì, không lo, chị quen với ông chủ của nhà hàng này mà, nên là chắc cũng được giảm giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-nhoc-can-em-chon-ai-phan-2/200199/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.