Cuối tháng 12 thời tiết lạnh giá từng cơn gió lạnh buốt thổiqua khiến Uyên Nhi run rẩy cô dùng hai cánh tay nhỏ bé yếu ớt ôm lấy chính mìnhbắn ánh mắt hung ác về phía Uy Vũ hét lên
- Lôi tôi ra đây làmgì hả ?
Thấy Uyên Nhi run rẩy vì lạnh Uy Vũ nhíu mày cởi áo vest rakhoác lên người cô , Uyên Nhi chợn trognmắt nhìn hành động ôn nhu của Uy Vũ cô muốn đẩy anh ra nhưng không nỡ đành đứngđó nhìn anh khoác chiếc áo còn vương lại hơi ấm của anh lên người mình . Khoácáo cho cô xong Uy Vũ thấy Uyên Nhi đơ rathì mỉm cười nắm lấy hai bàn tay lạnh buốt của cô đưa lên miệng thổi nhẹ truyềnhơi ấm . Uyên Nhi đứng im không phản ứng gì được cô như đang bị thôi miên vậy ,mawtjnosng bừng trái tim đập thật nhanh chân tay không cách nào cử động được tấtcả sự chú ý đều dồn về phía hai bàn tay đang được anh sưởi ấm .
Một lát sau khi cảm nhận được tay cô đã dần lấy lại nhiệt độUy Vũ mới hài lòng buông bàn tay nhỏ bé kia ra , ngẩng đầu lên nhìn Uyên Nhi thấykhuôn mặt đỏ bừng đờ đẫn của cô anh lại mỉm cười mãn nguyện , đưa bàn tay huaqua hua lại trước mặt Uyên Nhi , Uy Vũ cười nói
- Còn đây không vậy ?
Choàng tỉnh khỏi sự ôn nhu hiếm thấy Uyên Nhi nhìn gương mặttươi cười đáng ghét trước mặt lườm anh một cái cô quát
- Đưa tôi ra đây làmgì ?
Nhìn gương mặt đỏ bừng kia lần nữa Uy Vũ giả bộ nhận lỗi nhẹgiọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-ho-cai-em-la-cua-anh/91916/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.