Bình minh dần hé dạng tiếng chim hót líu lo báo hiệu mộtngày mới bắt đầu trên con đường đông đúc hai chiếc xe ô tô màu đen trang nhãsong song nhau lướt trên đường phố , trong xe Uyên Nhi ngồi trên ghế hai tay chốngcằm nhìn ra ngoài cửa kính buồn bã ngắm dòng người qua lại . Hôm nay là ngày côphải nhập học vậy là từ nay cô sẽ không được gặp bạn bè của mình nữa cô phải đốimặt với môi trường mới với những người xa lạ , Hạo Nhiên phát hiện ra con gáicó chút khác thường thì cũng hiểu phần nào một đứa trẻ 14 tuổi đang được bảo bọctrong vòng tay cha mẹ như Uyên Nhi từ nay lại phải sống tự lập tự lo lắng cho bảnthân mình nhất định sẽ buồn bã lo lắng , đưa tay đặt tay lên đầu con nhẹ nhàngxoa Hạo Nhiên an ủi
- Con đừng lo lắng mọichuyện sẽ ổn cả thôi
Uyên Nhi cố nặn ra một nụ cười nhợt nhạt gật đầu rồi khôngkhí lại rơi vào yên lặng ngoài tiếng radio trong xe vang lên thì không còn gì cả…
*******************
Ở trong một chiếc xe khác , Uy Vũ tựa lưng vào ghế ngồithong thả nhắm mắt khóe môi còn vương một nụ cười . Thục Quyên lắc đầu ngaongán vỗ tay Uy Vũ nói
- Con không thấy tộinghiệp con bé tí nào sao ?
Câu hỏi này khiến Uy Vũ có chút suy nghĩ nhưng anh tin UyênNhi không yếu đuối như vẻ ngoài , mỉm cười vắt chéo hai chân Uy Vũ ung dung nói
- Con đây là đanggiúp cô bé đó có gì mà tội nghiệp
Thục Quyên thấy con trai mình làm sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-ho-cai-em-la-cua-anh/91908/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.