Khi Uyên Nhi quay về nhà cũng đã hơn 11 giờ khuya cô nhẹnhàng mở cửa đi về phòng không muốn làm phiền tới mọi người đang ngủ ,
- Đi đâu giờ này mớivề ?
Vừa đi đến phòng khách bỗng nhiên một giọng nói trầm khànvang lên khiến cô giật mình . Uyên Nhi quay lại nhìn phòng khách tối om rụt rèhỏi
- Ai đấy ?
Uy Vũ đưa tay lên bật chiếc đèn bàn nhỏ bên cạnh rồi đứng dậyđi về phía cô .
Uyên Nhi vừa nhìn thấy anh cảm giác bất an trong lòng liềnbiến mất cô ôm ngực thở hồng hộc
- Trời ạ làm tôi tưởngma
Nhíu mày nhìn cô gái to gan trước mặt , bây giờ là mấy giờ ?11 giờ đấy con gái con đứa đi chơi về muộ như vậy nhỡ gặp phải kẻ xấu thì saođây ?
- Em đi đâu mà bây giờmới về ?
Vì lo lắng cho cô nên anh có chút tức giận , giọng nói cũnglạnh lùng tàn ác hơn hẳn
Nhìn anh như đang xét hỏi mình vậy Uyên Nhi quát lại
- Đi đâu kệ tôi cầnanh lo à ?
Nhìn thái độ đã sai còn cãi cố của cô Uy Vũ rất giận anh tiếnlên nắm chặt lấy cánh tay nhỏ bé của Uyên Nhi bóp chặt
- Em nói gì
Vì đi lang thang cả ngày nên hiện tại Uyên Nhi rất mệt chântay lại nhức mỏi nữa , giờ anh lại bóp chặt tay cô thế này khiến cô rất đau .Uyên Nhi nhăn mặt vùng tay ra
- Buông ra anh làmtôi đau , buông ra …
Thấy cô kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-ho-cai-em-la-cua-anh/2141798/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.