- Ba với mẹ đi Trung Quốc chơi mấy tuần ròi về! - ba nói.
- Mấy tuần? - tôi hoang mang.
- Có mấy tuần à! Ở nhà đi học đi, về ba có quà cho! - ba tôi nói ròi tắt máy.
- Ơ con chưa nói xong mà! Tút....tút.....tút. - tôi hậm hực.
- Xí! Đi không rủ lại còn đi Trung Quốc nữa chớ! - tôi tự kỉ nói một mình.
Tôi lên nhắn tin với tụi bạn.
- Ê Yến mai mày đi nhờ con Phương nha! - tôi nhắn trong group.
- Để tao hỏi nó. - Yến nhắn.
- Được không Phương, tại mai tao bận ròi. - tôi nói tới đây mới nhớ tới hắn tại hắn mà tới giờ tôi không biết chiếc xe đạp của tôi đang ở đâu, còn không chở Yến đi học được nữa! Đồ đáng ghét chết bầm.
- Ừ để mai tao thức sớm qua rước! - Phương đồng ý.
- Trời ơi! Thương Phương của tôi quá đi! Phương đẹp nhất, con kia bỏ nó đi! - Yến nịnh.
- Gớm quá Yến ơi! Thôi tao ngủ trước nha! - tôi nói ròii tắt máy đi ngủ.
~~~~~
*Em là ai từ đâu bước đến nơi đây dịu dàng chân phương....* tôi đổi nhạc báo thức. ^^
- Haizzz! Mới 5h45 mà trời. - tôi uể oải nói mà vẫn chưa mở mắt được.
- Thiệt lun ak trời! - tôi bực bội cố ngồi vậy.
- Xong. - tôi chỉnh lại đồng phục ròi đi xuống tầng hai.
- Đôi nào đây ta? A.. đôi này đi màu trắng nì! - tôi lướt tới chỗ để giày converse ( chúng được xếp theo từng góc).
- 6h01 phút ròi đó! Trễ 1 phút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/e-cau-kia-toi-thich-cau/98096/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.