Đường Hinh Duyệt nhìn chiếc áo vest đã dính đầy rượu rang của Phó Dịch Thần, ngượng ngùng lên tiếng: “Xin lỗi Phó tổng.”
“Xin lỗi chuyện gì?”
“Chiếc áo vest của anh... tôi...” Đường Hinh Duyệt ấp úp, vẻ mặt cũng toát lên vẻ áy náy khi làm bẩn áo của anh.
“Không sao.”
“Hay là anh đưa tôi chiếc áo vest, tôi sẽ giặt sau đó trả lại anh, có được không? Nếu không được tôi sẽ mua chiếc áo vest khác cho anh.”
“Đường tiểu thư không cần khách sao như thế.”
Đường Hinh Duyệt áy náy: “Nhưng mà...”
“Không sao, Đường tiểu thư không cần phải áy náy.”
Phó Dịch Thần nhìn thấy dáng vẻ của Đường Hinh Duyệt liền phì cười: “Sao thế? Đường tiểu thư vẫn hay giải quyết vấn đề như thế này sao?”
“Không hẳn, chỉ là không muốn mắc nợ ai thôi.”
Lời nói của Đường Hinh Duyệt khiến anh không vui: “Nếu như tôi muốn như vậy thì sao?”
“Hửm?” Đường Hinh Duyệt không nghe rõ lời của Phó Dịch Thần.
“Không có gì.”
Phó Dịch Thần cởϊ áσ vest không nguyện ý đưa cho Đường Hinh Duyệt: “Làm phiền Đường tiểu thư rồi.”
Đường Hinh Duyệt vui vẻ nhận lấy: “Không phiền. Tôi sẽ trả lại cho anh vào lần tới.”
“Không cần vội.”
Phó Dịch Thần nhìn đồng hồ, quay sang nói gì đó với Hoàng Dịch Dương, cả hai liền rời khỏi bữa tiệc.
“Đường tiểu thư, tôi còn có việc, tôi đi trước.”
Đường Hinh Duyệt nhìn thấy Phó Dịch Thần có ý định rời đi liền lên tiếng: “Phó tổng...”
“Đường tiểu thư còn có việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyet-than/3456919/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.