Phó phu nhân nhìn đứa con trai của mình liền lắc đầu ngán ngẩm. Con trai bà cũng đẹp trai, tài giỏi nhưng bao nhiêu năm qua chẳng thấy anh qua lại với bất kỳ cô gái nào. Nhiều gia tộc cũng ngỏ ý liên hôn cùng Phó gia nhưng đều bị Phó Dịch Thần gạt sang một bên.
“Ba mẹ về đây là vì con bị thương hay về đây để giục con kết hôn?”
“Cả hai.”
Phó Dịch Thần: “...”
Phó Dịch Thần nằm quay người vào bên trong: “Ba mẹ về đi, con muốn nghỉ ngơi.”
“Cuối tuần này Lucsi về nước. Nếu con không có vấn đề gì thì về nhà một chuyến.”
“Con đương nhiên không có vấn đề gì, người có vấn đề là cô ta ấy. Bám theo con mãi không biết chán à.”
“Cái thằng này.”
“Không nói nhiều, dù con có muốn hay không thì cuối tuần này bắt buộc phải có mặt ở nhà.” Phó Quân Tùng ra lệnh.
“Lucsi có gì không tốt, sao hết lần này đến lần khác con có ác cảm với con bé vậy?”
Phó Dịch Thần vẫn giữ nguyên thái độ, anh quay sát người vào bên trong vách tường, không hề có ý định lên tiếng trả lời Phó phu nhân.
Phó Quân Tùng và vợ ở lại bệnh viện xem tình hình của Phó Dịch Thần một lúc, căn dặn Hoàng Dịch Dương sau đó liền rời đi.
Phó Dịch Thần quay người vào trong, nằm yên bất động mãi đến khi Đường Hinh Duyệt anh cũng không hề hay biết.
“Con đã bảo là không cưới cô ấy, mẹ thích thì đi mà cưới.” Phó Dịch Thần hậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyet-than/3456909/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.