Khóe môi Lâm Giang Bảo Ngọc cơ hồ giật mấy cái. Trong lòng thầm hỏi nhà đứa bé này ở dưới nước chăng?
Nước mắt đứa bé rơi ào ào, như vậy càng làm nàng bức bối hơn. Oán thantrời đất vì sao sinh nàng ra lại tặng thêm miễn phí tính cách hiếu kìnày. Bình thường sẽ rất hữu dụng, nhưng giờ không những vô dụng mà còngây rắc rối, biết trước như vậy nàng tuyệt đối nghe lời dưỡng mẫu rồi.
Thở dài một chút, nàng e dè hỏi nhi đồng đang khóc như suối chảy kia:
- Tiểu… tiểu muội, nhà của muội, là ở đâu?
Nhi đồng vẫn không hề ngừng khóc, mím môi chỉ xuống nước. Nàng nhìntheo, cơ hồ muốn nhảy xuống xem có phải sự thật không. Nhà sao xây dướinước được, đứa bé này sống dưới nước à? Thật tò mò quá đi mất. Hôm naynàng toàn gặp những điều lạ không a~
Dẹp bỏ sự tò mò của bản thân sang một bên, Lâm Giang Bảo Ngọc phải ngăncho đứa bé này ngừng khóc mới được. Nàng bày ra bộ dáng ân cần khuyênnhủ:
- Muội muội nín đi! Muội tên là gì? Tại sao nhà muội lại ở dưới nước? Muội là ai?…
Đứa bé lúc này mới ngừng khóc vênh mặt tự đắc nói:
- Ta là Ngư tinh…
Vừa mới nói ra thì Ngư tinh phát hiện mình lỡ lời. Liên Hoa tiên tử từng bảo nàng không nên tiếp xúc nhiều với con người. Từ khi Liên Hoa tiêntử bị đày xuống trần làm người phàm đến giờ, đã qua ba kiếp luân hồi,Ngư tinh vì nàng ta mà hao hơi phí sức tìm kiếm. Ngư tinh sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-truyen-kiep/2389780/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.