Nín thở để không khí ngưng đọng, trong đầu Hình Hoan hoàn toàn trống rỗng.
Nhưng điều chờ đợi nàng lại là…
“Nhắm mắt vào làm gì? Ta có định hôn nàng đâu.”
Tên hòa thượng đáng chết, ngươi có thể đáng ghét thêm chút nữa! Hình Hoancắn răng nín nhịn sự khó chịu trong lòng, hít thở sâu, cố trấn tĩnh lạitinh thần, giống như gột rửa được tất cả những cám dỗ từ bên ngoài, nămngón tay không khách khí bịt kín khuôn mặt đang ở sát mình trong tíchtắc, đẩy nó ra ngoài, hét lên: “Ta biết ngươi không muốn hôn ta! Ta nhắm mắt vì ta rất, vô cùng, cực kỳ không muốn nhìn thấy khuôn mặt củangươi!”
“Vậy sao? Vậy sao nàng lại đến đây nhìn trộm bần tăng? Nhớ bần tăng rồi sao?”
“Ngươi không biết xấu hổ ư! Ai thèm nhìn trộm ngươi chứ?” Nàng nhìn quang minh chính đại với một tâm thái thành kính lắng nghe kinh Phật. Dù vậy, Hình Hoan không muốn thừa nhận rằng giọng đọc kinh của y rất cuốn hút, càngkhông muốn thừa nhận rằng điệu bộ của y khi hết lòng hướng về Phật rấtgợi cảm, “Ta có tin tức tốt lành muốn nói với ngươi.”
“Hừm,trước khi nghe tin tức tốt lành, điều ta hiếu kỳ hơn là sáng nay nàngvừa trải qua chuyện gì mà mặt lại như thế kia?” Khuôn mặt hoành trángthế kia, muốn y bỏ qua được những vết thương quả thực quá khó, một vếtthương màu tím xanh vắt ngang sống mũi, như thể chia đôi khuôn mặt nàng, tại nhân trung còn vương lại vết máu lau chưa sạch.
“Bị đánhđấy.” Bị hỏi, cơn đau lại nhói lên, khiến sống mũi cay cay, cảm giác khó hình dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh/54145/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.