Về nhà ngủ một giấc đến chiều cô thấy thoải mái hẳn. Cửa phòng đột nhiên mở ra mẹ cô bước vào trên tay là đĩa hoa quả. Bà để đĩa hoa quả xuống bàn rồi ngồi xuống cạnh cô. Bà nhìn cô hiền từ nói: “ Dạo gần đây mẹ cứ thấy con ở trong phòng mãi. Có việc gì à con gái?”
Cô nhìn mẹ mình - một người phụ nữ dịu dàng, thanh cao nhưng không kém phần cao quý. “ Không có gì đâu ạ. Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi ạ.” Bà nhìn cô muốn gì nhưng lại thôi. Bà vỗ lưng cô nhẹ nhàng an ủi.
Sau khi mẹ cô ra ngoài cô cũng đi tắm. Thay đồ, sấy tóc xong thì cô xuống nhà. Vừa đi tới cầu thang cô đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Vâng giọng nói đó là của anh, anh cùng gia đình của mình đang ở đây. Thấy anh cô định quay người lên phòng thì mẹ cô lên tiếng gọi cô xuống chuẩn bị ăn cơm tối.
Thấy mẹ cô gọi anh cũng ngẩng đầu lên nhìn, hai người bốn mắt nhìn nhau. Nhìn thấy anh cô liền thu ánh mắt lại mà đi xuống dưới nhà. Chào hỏi bố mẹ anh xong cô cũng cùng mọi người vào phòng bếp ăn cơm. Bố cô ngồi ở ghế chủ, bên phải là bố của anh và vợ của ông ấy. Còn bên trái bố cô là mẹ và cô, hai anh em Đình Kiệt và Đình Lạc thì chia nhau ngồi hai bên. Trùng hợp thế nào anh lại ngồi cạnh cô.
Ngồi trên bàn ăn cô cúi đầu cặm cụi ăn chỉ khi có ai hỏi chuyện cô mới ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-la-cua-toi/3487552/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.