Cố Vũ Tùng nói: Cách thức cầu xin của anh khá là đặc biệt, bình thường đều là ngồi xổm trước mặt người ta rồi vừa rửa chân vừa cầu xin tha thứ. Nếu như người ta không đồng ý, anh còn tự phụng phịu, tự mình ấm ách mấy ngày...
Tô Thần Nam nói: Bọn tôi là anh em của anh, cho dù không thích Sở Thu Khánh, cũng không cần vì một người xa lạ, chẳng liên quan như Tống Hân Nghiên...
Lục Minh Hạo nói: Anh và Tống Hân Nghiên thật sự đã trải qua rất nhiều chuyện, khó khăn lắm mới đến được với nhau, vậy mà trí nhớ của anh lại...
Chúc Minh Đức nói: Sếp, trước đây sếp... thật sự rất yêu cô ấy.
Cho nên giữa anh và Tống Hân Nghiên thật sự có đoạn tình cảm rối rắm, chưa hoàn toàn cắt đứt.
Thậm chí sau này những chuyện liên quan đến việc cô sẩy thai mà Chúc Minh Đức nói trước khi mất tích... cũng là sự thật?
Sở Thu Khánh đã đi tới trước mặt Tưởng Tử Hàn.
Sở Kinh Xuyên cầm tay con gái, muốn giao cô ta cho Tưởng Tử Hàn.
Nét mặt Sở Thu Khánh thẹn thùng, cúi đầu xuống chờ Tưởng Tử Hàn nắm lấy tay minh, từ nay về sau được bảo vệ trong vòng tay của anh.
Nhưng chờ một lúc lâu vẫn không có gì xảy ra.
Cô ta kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tưởng Tử Hàn vốn dĩ nên đưa tay ra nắm lấy tay cô vào lúc này.
Vẻ mặt người đàn ông ngơ ngác, ánh mắt giống như đang nhìn cô ta, lại như thông qua cô ta để nhìn thứ gì khác, cứ nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453787/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.