Sở Thu Khánh hoàn toàn yên tâm, vui mừng không thôi.
Không ngờ rằng, bây giờ lại có công nghệ đen như vậy.
“Chỉ là...” Vui mừng chẳng được bao lâu, cô ta nghĩ tới tình trạng hiện tại của Tưởng Tử Hàn, lại nói rằng: “Bác Tưởng, hình như Tử Hàn nổi giận nghi ngờ ký ức của bản thân rồi, tình hình đã hơi khó không chế, có thể để anh ấy hoàn toàn nghe lời cháu không?”
Giọng nói của Tưởng Khải Chính trầm xuống, trong giọng điệu không nhanh không chậm còn có uy áp vô hình.
“Thu Khánh, cháu phải hiểu rõ hai chuyện. Thứ nhất, con chip là do Tống Thanh Hoa đưa cho, chúng ta không khống chế được, cũng không làm chủ được. Thứ hai, cho dù Tử Hàn có như thế nào đi chăng nữa thì cũng là con trai của bác, bác không thể thực sự để nó bị tổn thương thật sự nào được. Dù sao thì Tưởng Thị vẫn cần có nó tiếp quản. Bác giao nó cho cháu, không phải để cháu biến nó thành một con rối trong mắt trong lòng trong sinh lý đều chỉ nghe theo phụ nữ.”
Lời này nói ra vô cùng thẳng thừng, không hề khách sáo.
Trong lòng Sở Thu Khánh lập tức khó chịu, sắc mặt cũng vô cùng âm u, nhưng giọng điệu lúc nói chuyện lại không thể hiện ra bất cứ điều gì.
“Bác Tưởng, cháu biết, cháu không có ý đó.” Cô ta làm nũng: “Tuy rằng người ta không có bản lĩnh gì nhưng vẫn tự mình biết mình mà. Đi theo bên cạnh Tử Hàn chính là tâm nguyện cả đời này của cháu, dù sao thì cháu cũng không thể lấy Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453739/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.