John và các lãnh đạo cấp cao của công ty đều cau mày, lập tức tiến lên giải vây: “Anh cảnh sát, Tống Hân Nghiên chỉ là CTO của công ty, tất cả mọi quyết định về chính sách đều là ban giám đốc của công ty ban hành.”
“Đúng vậy, cô ấy chỉ chịu trách nhiệm nghiên cứu và phát triển.”
Tống Dương Minh cũng bảo vệ Tống Hân Nghiên ở sau lưng: “Nghiên cứu phát triển không liên quan trực tiếp với nhà máy sản xuất. Cho dù ý kiến là em ấy đưa ra nhưng việc này cũng không liên quan đến em ấy.”
“Rất xin lỗi.”
Cảnh sát tỏ vẻ nghiêm túc: “Mấy công nhân bị thương đều cáo buộc cô Tống phải chịu trách nhiệm vì sự cố lần này. Mặc dù kết quả cuối cùng vẫn chưa có kết luận, nhưng phối hợp điều tra là nghĩa vụ của cả công ty. Cho nên bây giờ chỉ là phối hợp điều tra thôi, không phải trực tiếp bắt giữ. Ngoài ra…”
Anh ta nhìn quanh mấy người đứng đó: “Rốt cuộc chuyện này là do người làm hay là sự cố ngoài ý muốn thì vẫn chưa thể xác định được. Vì lý do an toàn, mọi người đang ngồi đây, đặc biệt là anh John và các lãnh đạo cấp cao của PL đều phải đi theo chúng tôi một chuyến.”
Nói xong, anh ta gọi mấy nhân viên cảnh sát, mời mọi người lên xe.
Hàng mày rậm của Tống Dương Minh nhíu chặt, trên khuôn mặt cương nghị đè nén lửa giận.
Tống Hân Nghiên vội vàng trấn an: “Anh, em không sao đâu, chỉ là phối hợp điều tra thôi. Cũng không phải chỉ có một mình em, tổng giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453724/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.