“Hân Nghiêm lấy được tư liệu về Nam Mặc Tầm từ Dạ Vũ Đình. Người phụ kia trông quá giống Hân Nghiên, chúng tôi đang nghi ngờ, có khi nào cô ta có quan hệ gì với Hân Nghiên hay không?”
Nói tới chuyện chính, cơn hoảng loạn trong đầu Cố Vũ Tùng lập tức biến mất sạch.
Anh ta nghiêm túc nói: “Trước khi anh Hàn bị thương đã từng điều tra chuyện này rồi.”
“Có điều tra ra được điều gì đáng ngờ không?” Khương Thu Mộc nghi ngờ hỏi: “Dạ Vũ Đình là bạn trai của Nam Mặc Tầm mà cũng không tra ra được gốc gác của cô ta. Nếu như đến cả Tưởng Tử Hàn cũng không tra ra được, vậy lẽ nào Nam Mặc Tầm thật sự có vấn đề sao?”
Cố Vũ Tùng suy nghĩ: “Nếu như cô muốn biết thì tôi sẽ nghĩ cách đào sâu thêm chút nữa, chắc chắn sẽ tra ra rõ ràng giúp cô.”
Khương Thu Mộc cạn lời lườm anh ta: “Phiền anh để ý rõ trọng điểm đi, chuyện này là vì tôi chắc? Chuyện này là vì người anh em của anh nhé!”
“Đúng đúng đúng, là vì anh Hàn của tôi!”
Cố Vũ Tùng dễ tính nói: “Đợi sau khi anh ấy khỏi rồi, tôi chắc chắn sẽ bảo anh ấy tự mình xin lỗi cô. Đương nhiên, cũng phải để chị dâu xả hận vì thời gian này bị anh ấy ghét bỏ, bị anh ấy nhằm vào. Phải ngược đãi hết sức vào, chúng tôi tuyệt đối không giúp đỡ.”
“Xí!”
Khương Thu Mộc khinh thường khịt mũi một tiếng: “Giúp đỡ? Tới lúc đó anh dám sao!”
Cố Vũ Tùng không phục nói: “Đương nhiên dám rồi! Tôi là loại người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453711/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.