Dạ Vũ Đình hơi suy sụp, nặng nề nói: "Anh không muốn bị người ta kiểm soát. Chúng ta đều biết người phụ nữ Tống Thanh Hoa này rất có chỗ dựa. Thực lực bà ta hùng hậu, tính tình kiêu ngạo, một khi cứng đối cứng thì tính cả anh, gia tộc của anh và em, thậm chí tính cả anh trai em nữa chắc cũng không thắng nổi bà ta. Thế nên anh chỉ có thể tìm đường khác, nghĩ mọi cách nắm thóp bà ta. Thật ra anh vốn chỉ định thử chút thôi, không ngờ lại tra ra bà ta có qua lại với Tưởng Diệc Sâm."
Anh ta chân thành tha thiết nhìn Tống Hân Nghiên: "Chỗ anh còn rất nhiều tài liệu về hành trình của Tống Thanh Hoa, nhưng đa số không có gì đáng để nghiên cứu cả. Cũng chỉ có tập tài liệu này là có thông tin hữu ích thôi, khiến người ta vừa bất ngờ lại vui mừng, muốn không nghĩ nhiều cũng khó."
Có thể nhìn ra anh ta rất có thành ý.
Tống Hân Nghiên suy nghĩ hồi lâu, hờ hững đáp: "Tin này của anh chẳng có nghĩa lý gì với tôi cả. Tống Thanh Hoa có hợp tác với Tưởng Khải Chính, thậm chí rất có khả năng là châu chấu trên một sợi dây. Mấy năm nay Tưởng Diệc Sâm lại một mực theo bên cạnh Tưởng Khải Chính, được ông ta dạy bảo như con trai ruột. Vậy thì việc anh ta có cấu kết với Tống Thanh Hoa, thậm chí có quan hệ không chính đáng với bà ta cũng là chuyện rất bình thường thôi. Đằng nào bọn họ cũng là con người máu thịt, có dục vọng, còn là cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453700/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.