Tống Hân Nghiên mỉm cười lạnh nhạt với cô ấy, kiên trì.
Đối phương là Tống Thanh Hoa, bà ta làm như vậy, kế hoạch tuyệt đối sẽ không chỉ có một bước này.
Cô xem, bà ta sẽ có bước kế hoạch thứ hai.
Cô không xem, bà ta cũng sẽ có bước kế hoạch thứ hai.
Nếu đã muốn ứng chiến, không bằng đi chiến một cách rõ ràng.
Tống Hân Nghiên không nói ra những lời này, nhưng ánh mắt lại biểu đạt rất rõ ý tứ của mình.
Khương Thu Mộc đấu tranh một lát, cuối cùng không tình nguyện để ảnh vào trong tay cô.
Thần sắc của Tống Hân Nghiên từ đầu tới cuối đều rất lạnh nhạt.
Cô bình tĩnh rút ảnh ra, bình tĩnh xem từng tấm.
Chỉ là sự trấn định được che đậy dưới sự bình tĩnh vào lúc nhìn thấy tấm ảnh thì vỡ vụn.
Trên ảnh chỉ có một người.
Một người phụ nữ trẻ trung còn xinh đẹp.
Người phụ nữ rất gầy, nhìn trông có vài phần cô đơn, một đôi mắt vừa to vừa tròn hơn nữa rất có thần tràn ngập sự sợ hãi và kinh hoàng.
Cô đang tản bộ, hoa cỏ xung quanh đều trở nên bình dị.
Điều duy nhất không ăn nhập với hình ảnh là cái bụng hơi nhô lên của cô.
Cô đang mang thai!
Đó là bức ảnh đầu tiên, người phụ nữ trên bức ảnh có bụng khoảng 4-5 tháng, bụng đã rõ, nhưng vẫn không quá lớn.
Tống Hân Nghiên lật qua tấm này, nhìn sang tấm thứ hai.
Vẻ mặt của người phụ nữ không có quá nhiều sự thay đổi, điều duy nhất thay đổi là cái bụng to đó, giống như úp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453642/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.