Trên quần áo còn có nhiệt độ cơ thể của anh, thoang thoảng mùi hormone đầy nam tính.
Trái tim của Khương Thu Mộc đang đập điên cuồng, cảm giác mất mác và khó chịu trước đó cũng dần tan đi.
Khóe môi cô ấy cong lên đầy hạnh phúc, trong lòng giống như có một ngọn lửa, tình ý ngọt ngào bị một ngọn lửa hồng đốt nóng cả người.
Hạnh phúc!
Tài xế nhanh chóng chạy đến chỗ của hai người.
Khương Thu Mộc có chút mất mác.
Thời gian ở riêng ngắn đến không chịu được.
Cô ấy nhìn Tống Dương Minh đến bên xe, đột nhiên trong lòng cảm thấy chua xót.
Tống Dương Minh mở cửa xe ra, trước khi lên xe còn quay đầu lại nói: "Mau trở về đi."
Khương Thu Mộc không thể không gật đầu nói: "Anh Dương Minh hẹn gặp lại."
Nhưng chân lại không hề nhúc nhích.
"Mau vào đi, là con gái ở một mình bên ngoài buổi tối không an toàn." Tống Dương Minh thúc giục.
Khương Thu Mộc cảm thấy vô cùng mất mát, ánh mắt cũng như có gai nhọn đâm vào nói: "Được."
Rồi vội vàng xoay người đi vào mái hiên.
Tống Dương Minh ngồi vào trong xe, nhưng cũng không đi.
Anh ấy ngẩng đầu, đợi đến khi đèn phòng cô bật sáng thì mới không nhìn nữa nói: "Đi thôi."
Khương Thu Mộc chạy vọt ra ban công.
Xe đậu dưới lầu đã từ từ lái ra cửa.
Cô ấy vẫy vẫy tay chào tạm biệt, biết là anh ấy sẽ không nhìn thấy những vẫn cứ cố chấp làm như thế.
Khi xoay người trở về phòng mới phát hiện trên người mình đang khoác áo khoác của anh.
Vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453598/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.