"Tạm thời vẫn chưa rõ, nhưng dựa trên tài liệu hiện giờ có được cho thấy, không có quan hệ gì cả."
Tô Thần Nam khẽ cau mày: "Tôi đã kiểm tra hai mẹ con này, trong nhà họ không còn con gái nào khác ngoài họ ra."
Tưởng Tử Hàn trầm thấp ừm một tiếng, dặn dò: "Tạm thời giữ bí mật chuyện này."
Tô Thần Nam kinh ngạc: "Thật không dễ gì mới điều tra ra được mà anh lại muốn giữ bí mật? Không định cho chị dâu biết sao?"
Tưởng Tử Hàn quay đầu nhìn thoáng qua phòng bệnh: “Gần đây cô ấy cần phải hồi phục sức khỏe, đến khi đó lại nói sau."
Đang nói, có tiếng động từ trong phòng bệnh truyền ra.
Tô Thần Nam lập tức thức thời đứng lên: "Không còn sớm nữa, tôi đi đây."
Tưởng Tử Hàn khẽ gật đầu, cất tài liệu xong xuôi mới đi vào phòng bệnh.
"Tỉnh rồi sao?"
Anh bước đến trước giường bệnh, vừa bật đèn trong phòng bệnh lên thì bên tai truyền đến tiếng gió mạnh.
Tưởng Tử Hàn nghiêng đầu theo bản năng, giơ tay chặn lại, dễ dàng đỡ được cái tát vừa đến bên má mình.
Anh nắm chặt cổ tay cô, khống chế một cách lỏng lẻo: "Em gặp ác mộng hay nhận nhầm người?"
Vật nhỏ!
Ấy thế mà vừa tỉnh dậy đã đánh anh?
"Không phải ác mộng, mà là một giấc mơ kinh tởm!"
Tống Hân Nghiên ngồi dậy, mạnh mẽ rút tay lại, lạnh lùng nói: "Hiện giờ tôi không đánh lại anh, tôi sẽ không ngốc đến mức lấy trứng chọi đá. Đợi khi tôi phục hồi lại sẽ có một ngày tôi đánh bại anh, đến lúc đó trả thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453589/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.