Tống Hân Nghiên lại lần nữa mơ thấy chuyện 4 năm trước.
Cô bị nhốt ở trong một căn phòng tối nhỏ.
Một giọng nói u ám từ trong bóng tối truyền vào trong tai cô: “Ngoan ngoãn nghe lời, chỉ cần cô sinh một đứa con, tôi sẽ thả cô rời đi.”
Hình ảnh xoay chuyển.
Cả người cô vô lực nằm ở trên giường.
Cửa phòng mở ra, một người đàn ông cao lớn bị ném lên giường.
Cơ thể của người đàn ông rất nóng, hô hấp nóng bỏng phả vào người cô, giống như muốn đốt cô thành tro bụi.
Cô bị dọa tới mức hét lên, muốn lùi lại nhưng không có sức, ngược lại tiếng kêu đã đánh thức người đàn ông không có lý trí.
Anh mở mắt ra, bỗng lật người đè cô xuống.
Mặt của người đàn ông ở phía trên người cô, mơ hồ lùi lại, cô nhìn rõ gương mặt của anh.
Đẹp trai lãnh khốc, đường nét rõ ràng.
Là Tưởng Tử Hàn!
Tống Hân Nghiên kinh sợ trợn to mắt, liều mạng muốn lùi lại, nhưng cơ thể lại bị anh đè chặt.
Anh thô bạo bóp cằm của cô, lạnh lùng nhìn cô, giống như rắn độc nhìn con mồi: “Tống Hân Nghiên, em chọc giận anh, đừng hòng tiếp tục thoát khỏi lòng bàn tay của anh!”
“Á!!!”
Tống Hân Nghiên hét lên rồi giật mình tỉnh.
Đầu toát đầy mồ hôi lạnh chảy xuống theo động tác ngồi bật dậy của cô.
Cô lau mồ hôi lạnh trên mặt, ánh mắt tùy ý quét qua, lập tức sững người.
Đây là đâu?!
Gam màu của căn phòng lạnh lẽo, bài trí đơn giản lạnh lùng, trừ đồ vật cần thiết thì không có dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453565/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.