Tống Mỹ Như tự đắc liếc nhìn Tống Hân Nghiên một cái, bước đến phía trước Tống Thanh Hoa với vẻ ngây thơ, kéo lấy cánh tay của bà ta và làm nũng: “Cô yên tâm, cháu nhất định sẽ phối hợp tốt với Hân Nghiên, xử lý chuyện này một cách thỏa đáng.”
Tống Hân Nghiên nói với vẻ lãnh đạm: “Tôi không tham gia vào bất cứ quyết định và công việc nào của Dạ Thị, vì vậy công việc của cô không liên quan gì đến tôi, chúng ta cũng không cần phối hợp.”
Sắc mặt Tống Mỹ Như thay đổi, trừng mắt nhìn về phía Tống Hân Nghiên với vẻ tức giận.
Đồ tiện nhân này!
Cô cố tình làm cô ta xấu mặt trước mặt Tống Thanh Hoa.
"Cô..." Tống Mỹ Như nhìn về phía Tống Thanh Hoa với vẻ uất ức.
Đôi mắt thông minh lanh lợi của Tống Thanh Hoa đảo quanh trên người hai người, nhìn rõ con sóng ngầm cuộn trào giữa hai người bọn họ.
Bà ta vỗ vỗ vào tay Tống Mỹ Như động viên, cười hòa giải: “Được rồi, đều là chị em trong nhà.”
Tống Thanh Hoa lại nhìn lướt qua hai chị em một cái, giọng nói vẫn nhẹ nhàng nhưng mang theo ý cảnh cáo: “Tính ra cũng là chuyện của công ty nhà mình, các cháu không còn trẻ con nữa, tự mình xem đó mà làm.”
Tống Mỹ Như không cam chịu nhưng đành phải nuốt giận.
Tống Thanh Hoa giải thích đơn giản vài câu với ba người bậc dưới rồi rời đi trước cùng Dạ Khải Trạch.
Ba người bậc dưới tiễn hai người lên xe.
Tống Mỹ Như kéo lấy Tống Dương Minh đi về phía chiếc xe màu đỏ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453557/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.