Đầu Tống Hân Nghiên lập tức trống rỗng, cả người loạng choạng.
Khương Thu Mộc lo lắng, nhanh chóng đỡ lấy cô: “Cậu đừng có sốt sắng, chắc chắn có người đang cố ý gây chuyện!”
Mặt Tống Hân Nghiên cắt không còn giọt máu, sự tức giận dưới đáy mắt dâng trào!
Cô gật đầu, cô cũng đã nghĩ đến điều đó rồi.
Mấy tháng gần đây, mỗi lần ra sản phẩm mới hoặc là cô có hoạt động gì lớn là y như rằng sẽ xuất hiện đủ các loại tình huống.
Cô cũng quen luôn rồi.
Có điều, không biết lần này là do có người cố ý hay là ngoài ý muốn.
Tống Hân Nghiên kìm nén lửa giận, nắm chặt hai tay.
“Rời khỏi nơi này trước đã, điều tra rõ xong rồi tính!” Khương Thu Mộc đỡ cô đang định đi ra ngoài.
Đột nhiên có chỉ vào hai cô rồi hét lớn: “Đó chính là Tống Hân Nghiên! Chủ của Nghiên Mị, mọi người mau ngăn cô ta lại đi, đừng để cô ta chạy!”
Đám đông lập tức kích động kéo đến xúm lại chỗ các cô.
Khương Thu Mộc vô thức ngăn Tống Hân Nghiên ở phía sau: “Tôi không cần biết ai là người phái các ngươi tới gây chuyện, nhưng son môi Văn Sang của chúng tôi văn hoàn toàn không có vấn đề gì hết.”
Cô ấy lấy hai thỏi son giống y đúc trong túi của mình cùng Tống Hân Nghiên ra, chỉ là màu son khác nhau.
“Mấy người nói thử xem chúng tôi cũng dùng son môi Văn Sang, vậy sao chúng tôi lại không sao?”
Thậm chí cô ấy còn thoa lại một lần nữa trước mặt mọi người.
Nhưng hoàn toàn không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453451/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.