Cô gái nhỏ đang bị khảo sát vội vàng lùi lại, tạo khoảng cách với Tống Hân Nghiên.
Tô Vũ Trúc trực tiếp lấy điện thoại ra, mở livestream: “Nào mọi người, đến đây xem đi, xem hôm nay chúng tôi gặp ai này.”
Cô ta chĩa thẳng điện thoại vào mặt Tống Hân Nghiên: “Tống Hân Nghiên đó, người được cư dân mạng ưu ái đặt cho danh hiệu “Nữ hoàng đạo văn”. Chúng tôi thật may mắn, cô ta vừa lọt vào hot search thì đã tình cờ gặp mặt. Mọi người đều biết, tôi từng giúp cô ấy bán sản phẩm, chúng tôi cũng là bạn cũ. Đương nhiên là tôi tin rằng cô ấy sẽ không làm chuyện thấp hèn như vậy.”
“Biết người biết mặt không biết lòng, niềm tin của em có đáng không?”
Tống Mỹ Như mỉm cười dịu dàng, nói: “Phải để cư dân mạng tin tưởng mới được. Tống Hân Nghiên, người hâm mộ của Vũ Trúc đều rất tò mò về chuyện “Nữ hoàng đạo văn”, hay là em nói đôi câu đi?”
Tô Vũ Trúc gật đầu lia lịa, kẻ xướng người họa với Tống Mỹ Như: “Đúng đó Hân Nghiên, nhân cơ hội này, cậu phải tranh thủ giải thích đôi câu, để xoa dịu cơn giận của cư dân mạng.”
Tống Hân Nghiên bây giờ đã đao thương bất nhập rồi.
Đối mặt với sự xâu xé của hai “bại tướng” này, cô chỉ thấy khinh thường.
Đặc biệt là nhìn thấy Tô Vũ Trúc còn đang livestream, cô cũng không muốn lại tăng thêm độ hot cho người khác đâu.
Tống Hân Nghiên làm như không nghe thấy, cứ thế hỏi thăm người qua đường bên cạnh, tập trung ghi chép, không hề bị ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453383/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.