Tống Hân Nghiên: “…”
Ơ…
Trọng điểm không phải là chuyện quên luôn cả thuốc tránh thai à?
Vẻ mặt người đàn ông hơi dọa người, cô co rúm lại: “Không… Không muốn có kinh nghiệm gì cả, chỉ là mãi mới nhớ ra nên lo mình sẽ mang thai thôi…”
Tưởng Tử Hàn chịu thua.
Anh tức giận nhéo mũi cô, cắn răng nói: “Rốt cuộc tôi đã cưới phải người phụ nữ ngu đến nhường nào thế này! Có phải cô bị người ta cho lên giường rồi cũng không biết không!”
Tống Hân Nghiên: “…”
Đã nói không có kinh nghiệm rồi, lý thuyết với thực hành sao giống nhau được!
Cô cười khì khì: “Chuyện này không quan trọng. Quan trọng là biết anh không phải cầm thú, tôi rất vui, cảm giác được người khác quan tâm rất cảm động.”
Tưởng Tử Hàn lạnh lùng nói: “Sớm muộn gì cũng cho cô được như ý!”
Tống Hân Nghiên cười hì hì nũng nịu: “Nói đùa chút thôi mà. Mà này, anh có phức cảm trinh nữ không đấy?”
Mặt người đàn ông biến sắc.
Thể loại phụ nữ gì thế này!
Nói chuyện giường chiếu với đàn ông, còn thảo luận vấn đề phức cảm trinh nữ mà mặt không đỏ tim không run. Rốt cuộc da mặt dày đến mức nào vậy!
“Có ý gì?”
Tống Hân Nghiên yên lặng, thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: “Tưởng Tử Hàn, tôi không phải gái trinh! Nếu như anh để ý chuyện này thì có thể nói với tôi, tôi sẽ ly hôn với anh, tuyệt đối sẽ không đeo bám đâu.”
Anh đối xử với cô rất tốt.
Cô sợ mình không kìm được lòng yêu anh, yêu đến mức không thoát ra được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453362/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.