Bị người khác chặn đường, Tưởng Tử Hàn rất bực bội, lúc sắp phát cáu đến nơi thì có một giọng nói trong trẻo dễ nghe xuyên qua tiếng cười nói ồn ào vọng vào tai anh.
“Các cô bỏ cuộc đi, bác sĩ Tưởng là của tôi!”
Đám đông bị tách ra, một cô gái với gương mặt sưng tấy vọt tới trước mặt anh.
Đôi mắt trong suốt thuần khiết của cô gái tràn ngập vẻ tủi thân: “Anh yêu, người ta bị thương như vậy mà sao giờ này anh mới đến?”
Giọng nói nũng nịu khiến người nghe nổi da gà toàn thân.
Tưởng Tử Hàn áp chế lửa giận trong đôi mắt lạnh lùng.
Nhóm fangirl xung quanh không nghe theo.
“Hừ, cô là ai? Tại sao lại nói bác sĩ Tưởng là của cô?”
“Đúng đấy, cả bệnh viện chúng tôi đều biết bác sĩ Tưởng hiện vẫn còn độc thân. Xấu ma chê quỷ hờn ở đâu chui ra thế?”
“Anh yêu ơi, bọn họ không tin kìa, hay là để em chứng minh nhé?”
Tống Hân Nghiên đánh mắt nhìn đám đông rồi ghé sát lại Tưởng Tử Hàn, nói nhỏ vào tai anh nhanh như chớp: “Bác sĩ Tưởng, tôi thấy chuyện bất bình nên rút đao tương trợ, cứu người như cứu hỏa, anh đừng phá đám đấy!”
Hương thơm thoang thoảng trên người cô gái xộc vào mũi khiến Tưởng Tử Hàn hơi nheo mắt lại.
Trước khi Tống Hân Nghiên lùi ra sau, người đàn ông đã duỗi bàn tay to lớn ôm lấy vòng eo mềm mại của cô: “Chúng mình hiểu rõ lòng nhau là được, cần gì phải quan tâm cách nhìn của người khác chứ?”
“Chụt!”
Khóe mắt Tống Hân Nghiên cong cong, ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-dinh-cau-ba-anh-khong-loi-thoat-dau/453298/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.