"Sắp phải vào phòng thi rồi, làm ầm lên thì nhất thời không giải quyết được đâu, chỉ khiến sự việc phức tạp thêm thôi, hơn nữa ngộ nhỡ bà ấy xé giấy báo thi thì sao? Số tiền trên giấy nợ rất lớn, nhưng không thể so với tương lai của em được, bỏ lỡ môn cuối cùng, em có thể phải học lại một năm đấy. Mấy môn trước em làm bài rất tốt, môn cuối chỉ cần giữ vững phong độ là chắc suất đại học trọng điểm rồi, em suy nghĩ kỹ đi."
Tôi gật đầu, ký giấy nợ, lấy lại được tờ giấy báo thi bị mợ nắm đến nhăn nhúm.
Lúc vào phòng thi, mợ tôi đắc ý vỗ vai tôi: "Thi cho tốt, mợ chẳng đi đâu đâu, ở đây đợi con thi xong."
Tôi căm hận trừng mắt nhìn bà ta, cô chủ nhiệm mất kiên nhẫn kéo bà ta ra: "Hứa Tranh, đừng phân tâm, thi cho tốt, có chuyện gì cô lo cho em."
23.
Thi xong môn cuối cùng ra khỏi trường, tôi nhìn quanh bốn phía.
Không nhìn thấy mợ đâu, lại nhìn thấy Giang Tứ.
"Ngớ người ra rồi à?" Anh nắm lấy tay tôi, "Tôi gọi cho mẹ rồi, tôi đến đón em, đi, về nhà ăn cơm."
Mợ tôi xuất hiện đúng vào lúc này.
Bà ta nhìn tay tôi và Giang Tứ đang nắm chặt, cười nói: "Đây là con trai nhà họ Giang phải không? Hai đứa đã ở bên nhau rồi, tiền nhà họ Giang chẳng phải đều là của con sao, con cho mợ mười vạn thì có làm sao đâu?"
"Mười vạn gì cơ?"
"Bà nằm mơ đi, tôi sẽ không đưa cho bà một xu nào đâu."
Mợ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-ban/4944182/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.