Hơn 2 tuần sau đó cô cũng chuẩn bị được ra viện.Cả hai tuần nay người ra người vào là cô cứ cười mãi làm anh cũng vui vẻ hơn.Vừa để Quỳnh với Linh rồi Phong với Minh về xong hai bên nội ngoại cũng vừa đến.Uyên vừa đến đã lao đi sang phòng kính thăm cháu làm cả nhà phì ra cười.
" Nào nào đấy thấy chưa hình như con bé này nó mê anh nào ở khoa ngoại hay sao ấy chứ chả phải mê cháu chắt gì đâu.Hôm bữa mẹ thấy nó đang đứng nói chuyện với cái anh mào ở khoa ngoại ấy.Mẹ nghi lắm - Bà Chi lên tiếng bắt đầu tám chuyện
Ông Vinh thấy vậy thì nhăn hết cả mặt vào: Đứa nào hả bà.Sao bà Không nói với tôi chuyện này để tôi đi xử nó
Thấy Ông Vinh cưng con gái vậy mẹ cô cũng phải nhịn cười.Bà Chi cũng bất lực trước cái tội cuồng con gái của chồng mình: Tôi lạy ông nó hơn 25 rồi phải để nó kiếm tý hơi trai chứ ai mà để mãi vậy được hả ông.Để lâu ế thối ai nuôi.
" Anh nuôi con gái anh " Ông Vinh lên tiếng
Bà Chi nhìn chồng và phản bác một cách dứt khoát: Nhưng em không nuôi
Cuối cùng ông Vinh đã phải đầu hàng trước vợ: À hai đứa đã nghĩ đặt tên cho em chưa
Nói đến đây cả hai người cũng đơ người bận hơn hai tuần nay chưa ai nói đến đặt tên cho con cả khi bố Vinh nhắc hai người mới sực nhớ ra cô lên tiếng: Dạ tụi con chưa bố ạ.Hay bố mẹ đặt tên cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-troi-ban-em-ve/3361441/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.